Trương Khâu ngờ vực nhìn chằm chằm Ly Thù, " Anh có phải là bị đánh tráo không?"
" Mông ngứa đúng không?" Ly Thù nhận lấy chén nhàn nhạt hỏi một câu, Trương Khâu bị Ly Thù ánh mắt nhìn đến lập tức kinh hãi, trong đầu không tự chủ được nhớ tới chỗ bự chà bá của Ly Thù, cúc bộ căng thẳng, lập tức cười hì hì nịnh nọt, " Anh là tốt nhất, quên ai cũng không thể quên anh, vừa nhìn là biết Ly Thù nhà ta khí phách ngời ngời."
Tiểu chó săn nhát gan thực sự vô cùng đáng yêu.
Ánh mắt Ly Thù chứa đầy dục vọng, cứ như vậy nhìn chằm chằm Trương Khâu một lúc. Trương Khâu nhìn thẳng nuốt nước miếng, ánh mắt người này giống như muốn lột đồ mình vậy, ngay lập tức trong đầu tưởng tưởng ra vô vàn hình ảnh trong tiểu hoàng văn *, hì hì hi xấu hổ xấu hổ nha!
* truyện có cảnh nóng H văn ạ
"Chờ anh —— phạt em."
Giọng Ly Thù rất thấp, Trương Khâu không nghe rõ, nghĩ lại cũng đúng, ở bên ngoài không nói dưới chân có khả năng chính là cổ mộ, cho dù bên cạnh có Hạ Bi Huệ vương cũng không thể lỗ mãng.
Y suy nghĩ quá đen tối, đều do Ly Thù truyền cho.
Ngáp một cái, ăn no máu chảy lên não, Trương Khâu buồn ngủ mí mắt rủ xuống, ngồi trên ghế mơ mơ màng màng nói: " Anh cũng nên ngủ một lát, phỏng chừng chỉ trong thời gian ngắn —— "
Lời còn chưa nói hết, cách đó không xa đột nhiên "Ầm ——" một tiếng, tuy là tiếng vang trầm nhưng uy lực vô cùng lớn, Trương Khâu bị dọa đến giật mình, buồn ngủ gì đó đều tiêu tan, người cũng tỉnh táo, y nhìn về phía xa xa, không nhìn thấy bất cứ thứ gì, cây cỏ quá cao, nhưng tiếng vang này y vẫn còn nhớ.
Đám người kia dùng mìn nổ đạo động.
" Đã tìm thấy vị trí chưa?"
Trương Khâu nói xong thấy Ly Thù và Hạ Bi Huệ vương xuống xe, y cũng đi theo, nói: " Chắc là sẽ phải mất một lúc, ít nhất cũng mấy tiếng nổ phải không?"
" Đi trông chừng trước." Hạ Bi Huệ vương hai mắt nhìn thẳng về phía trước, một khắc cũng không muốn bỏ lỡ.
Trương Khâu nghe thấy cũng đúng, bọn họ muốn ngăn chặn cũng không thể chậm trễ một bước, lập tức nói: " Mang hành lý lên."
Ba người đeo ba lô trên lưng, Ly Thù vốn muốn cầm giúp Trương Khâu, nhưng Trương Khâu lắc đầu, " Em có thể, thân thủ anh tốt, nhiều thứ quá không tiện phát huy." Y từng hạ hầm mấy lần, cũng biết bên dưới nguy hiểm, tốt hơn hết vẫn nên đề phòng.
Ly Thù nghe xong cũng không cưỡng ép.
Trương Khâu đi theo phía sau Ly Thù, bọn họ cách bốn người kia khoảng chừng 1km, bất quá sơn đạo không dễ đi, cũng không dám bật đèn, chỉ có thể tối lửa tắt đèn sờ soạng mà đi, dưới chân loang loang lổ lổ, không cẩn thận trượt chân một cái lảo đảo, Ly Thù phía trước giống như có đôi mắt đằng sau đầu, vững vàng đỡ lấy y.
"Không sao."
Ly Thù nắm chặt tay Trương Khâu không thả ra, ừm một tiếng, rồi tiếp tục đi về phía trước.
Âm thanh mìn nổ càng lúc càng âm u, Trương Khâu biết bây giờ đi vào càng lúc càng sâu, không nghĩ tới tốc độ mấy người kia lại nhanh như vậy. Phía trước khoảng 100, 200 mét chính là trại của bốn người kia, ba ngọn đèn trại được mở mức sáng nhất, chiếu sáng khu vực ở giữa thoáng như ban ngày, xa xa có thể nhìn thấy hai bóng người đứng ở giữa, đang muốn quan sát tỉ mỉ, đã bị Ly Thù kéo vào trong bụi cỏ.
"Xuỵt."
Mộ Ly Thù kề sát tai y, hơi thở lành lạnh như muốn vùi vào bên trong, Trương Khâu gật gật đầu, cả người đều căng thẳng, cảnh giác nhìn chằm chằm phía trước.
Trên lỗ tai trắng mịn bị liếm một cái lành lạnh, Trương Khâu giật mình một cái, chỗ mẫn cảm bị đụng vào, hai chân như muốn nhũn ra, bị Ly Thù ôm vào trong ngực, lại bị hắn hôn một cái nữa trên chóp tai, còn cắn cắn, Trương Khâu cả người run rẩy, giống như có dòng điện tê tê dại dại truyền lên đến đỉnh đầu, cả người đều không còn sức lực.
Ly Thù thoả mãn cười, " Thì ra là chỗ này!"
" Đừng làm càng, cẩn thận bị phát hiện." Trương Khâu thẹn quá hóa giận y giọng nói, bất quá bây giờ cả người y mềm nhũn nói ra giống như đang làm nũng, không hề có lực uy hiếp.
Ly Thù chỉ về phía trước, "Khoảng cách này vừa vặn, Kim lão đại không phải người, lại gần nữa sẽ bị phát hiện."
Kim lão đại không phải người chính là ý trên mặt chữ, nhưng mà từ trong miệng Ly Thù nói ra lại giống như đang mắng chửi người ta. Trương Khâu víu vào bụi cỏ liếc nhìn, nghe Ly Thù nói chuyện, bây giờ nhìn cái bóng xa xa kia đúng thật là giống Kim lão đại.
"Bên cạnh chính là chị Hồng?"
" Chị Hồng?" Ly Thù khẩu khí lãnh đạm hỏi ngược lại, thuận thế mở miệng cắn tai Trương Khâu còn cọ cọ nữa, cảm nhận được thân thể đối phương run run thoả mãn nở nụ cười.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!