"Ba, bụng con thì làm sao?" Trương Khâu cúi đầu nhìn, cười hì hì nói với ba, "Không béo mà! Vẫn là con trai soái ca của ba!"
Ba Trương ánh mắt phức tạp từ trên bụng con trai dời đi, nhìn khuôn mặt trắng bệch ngây ngốc của con trai, đột nhiên không biết nên nói gì, kìm lại lời trong lòng mà nói, " Lên xe trước đi."
Vừa lên xe Trương Khâu giống như không xương sống ngồi xõng xoài trên ghế phụ, lười biếng thắt dây an toàn, ngáp một cái, y lại mệt rã rời, " Mẹ con đâu?"
"Ở nhà nấu cơm cho con." Ba Trương đáp lại một câu, khởi động xe, thấy con trai mệt rã rời híp mắt, không biểu tình hỏi: "Trường học có gì vui nói ba nghe xem nào."
Trương Khâu vừa nghe thấy lại có chút tinh thần, trong lòng cũng biến động, tuy rằng ở trong cổ mộ có ký ức xấu, nhưng y thật sự không kháng cự lại được điểm đặc thù kỳ lạ của lăng mộ Cô Mạc quốc, y thích những thứ kỳ kỳ quái quái như này, nếu không lúc trước cũng không lựa chọn chuyên ngành khảo cổ.
"Ba, lần trước tìm thấy một cổ mộ trên núi Tần Lĩnh, là của triều đại nhà Thương, cách hiện tại gần 4000 năm trước, tin tức rất giật gân, ba đã xem chưa?"
Ba Trương nghe nói triều đại nhà Thương, mí mắt nhảy dựng, " Vẫn chưa, con nói rõ hơn xem."
Trương Khâu biết ba cũng thích những chuyện này, giá sách trong nhà hơn phân nửa đều là sách về phong thuỷ, nghĩ đến chín cột trụ màu đen ở tầng hai gian mộ chính, y có nhiều câu hỏi muốn hỏi ba, vì thế mọi chi tiết dưới lăng mộ đều nói ra, ngoại trừ đoạn người đàn ông có đối mắt đỏ.
"……. Địa danh của Cô Mạc quốc là ở Sơn Đông ngày nay, nhưng lăng mộ kia lại ở Tây An, tuy rằng trên tấm bia đá khắc ba chữ Cô Mạc quốc, nhưng không có những thông tin nào khác, cũng không có chủ nhân lăng mộ, thật sự rất khó để phán đoán niên đại cụ thể…….." Trương Khâu nói đến chủ nhân ngôi mộ trong sự mơ hồ, " Những ký tự hoa văn trên chín trụ cột con chỉ chụp một phần nhỏ, trở về chúng ta cùng nghiên cứu."
"Chỉ có như vậy, không còn gì khác?"
"Không có." Trương Khâu khó hiểu nhìn ba, "Ba, hôm nay ba làm sao vậy?"
Trương Khâu là con một, từ nhỏ đã rất thân thiết với ba, không biết lớn nhỏ nói chuyện tùy ý cũng là chuyện bình thường, hôm nay vừa ra trạm xe y đã phát hiện ba có chút khác thường ngày, đặc biệt nghiêm túc.
" Con nói thật cho ba, có chuyện gì kỳ lạ xảy ra hay không?" Ba Trương tấp xe sang một bên, gắt gao nhìn chằm chằm mặt con trai, " Từ nhỏ mỗi lần nói dối là con lại sờ mũi, còn không chịu nói thật ba sẽ đánh con."
Trương Khâu nghẹn đến mức mặt đỏ bừng, loại chuyện này phải nói với ba của y như thế nào, nhưng xem ra nếu y không nói ba sẽ đánh thật, trồng nấm nửa ngày, mới bất chấp tất cả nói: " Con cũng không rõ lắm, thật mà ba! Anh ta chỉ nhìn một cái thì còn đã ngất đi, sau đó thì, thì là vậy đó, ý thức con mơ hồ, lúc tỉnh lại cả người đều……."
Cuối cùng gập ghềnh nói xong một hơi, Ba Trương nghe xong hai mắt ửng đỏ, trong lòng lộp bộp một chút, mặt đen như đáy nồi, Trương Khâu cũng biết chuyện này có chút khác thường.
"Ba, làm sao vậy?"
" Trong bụng con đang mang quái thai mắt đỏ" Ba Trương nhìn khuôn mặt trắng bệch của con trai, trong lòng cũng không dễ chịu, khởi động lại xe, " Người đàn ông con nói có thể là cương thi hơn 3000 năm trước."
Trong đầu Trương Khâu lúc này đều là ý nghĩ y mang thai con của cương thi, tin tức liên tục spam ở trong đầu, không khác gì ngũ lôi oanh đỉnh, bùm bùm cả người đều phát ngốc, cả người choáng váng cho đến khi vào cửa nhà.
Y là đàn ông sao có thể mang thai?
Lại còn mang thai với cương thi —
Trương Khâu mất hồn mất vía đứng ở cửa, bà Trương thấy dáng vẻ này của con trai, hối hận lúc nãy nói quá rõ ràng, tay đặt lên vai con trai, "Việc này không phải không có cách giải quyết, đi vào ăn cơm trước, đừng làm mẹ con lo lắng."
Cửa vừa mở ra, Mẹ Trương thấy hai cha con đã trở về, mừng rỡ nói: " Hai người về rồi, mau rửa tay ăn cơm." Vừa thấy sắc mặt con trai không tốt, "Làm sao vậy? Sao mặt lại trắng bệch như vậy."
Trương Khâu cười cười, khổ sở dựa đầu vào vai mẹ, " Con nhớ mẹ."
Mẹ Trương vui vẻ không khép được miệng " Con trai ngoan, mẹ làm cho con rất nhiều món con thích ăn, đi từ từ thôi, có phải bị say xe hay không?"
Ba Trương ở bên cạnh yểm trợ, Mẹ Trương không có nghi ngờ gì, cho rằng con trai say xe nên không thoải mái. Trương Khâu rửa mặt, tinh thần tốt hơn chút, khi nhìn thấy trên bàn cơm đều là món cay mà y thích, lập tức ngồi xuống, bưng bát cơm ăn như đánh giặc, mẹ Trương lúc này mới yên tâm.
Ba Trương nhìn con trai nhà mình ăn như lớn, ông biết nhãi con nhà mình sơ ý, nhưng không ngờ lại sơ ý đến như vậy!!!
Trương Khâu từ bát cơm ngẩng đầu liền nhìn thấy ánh mắt ghét bỏ của ba, trầm mặc, y có thể làm gì bây giờ? Y cũng rất tuyệt vọng và thương tâm mà!
Y quay đầu lại cười, khen nói: "Mẹ, tay nghề của mẹ càng ngày càng tốt!"
Mẹ Trương càng vui vẻ.
Buổi tối, mẹ Trương cùng hội chị em đến quảng trường khiêu vũ, Trương Khâu chạm mặt ba Trương.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!