Chương 8: (Vô Đề)

Quả nhiên có một hũ dưa leo muối bị hỏng.

Nhưng tôi tiếc quá không nỡ bỏ, nghĩ rửa sạch chắc vẫn ăn được.

Tôi cười: "Không sao đâu, lẽ ra mình nên vứt nó đi sớm rồi."

Từ hôm ấy, Quả Quả và Minh Hạ là hai bạn có gia đình khá giả, thường xuyên tranh ăn dưa muối của tôi.

Bảo rằng… ăn ngon, kích thích vị giác.

Ăn xong, họ lại gắp cho tôi món mặn để đền: thịt kho, sườn chiên… cái nào nhiều thịt là gắp cho tôi cái đó.

Mùa đông đến, hũ dưa muối cuối cùng cũng cạn.

Trong túi, chỉ còn đúng 20 tệ.

Dù tính toán cỡ nào cũng không đủ để trụ đến kỳ thi cuối kỳ.

Lúc ấy, trong lớp có một nam sinh tên là Đới Quân, thường xuyên thể hiện sự quan tâm đến tôi.

Mua cho tôi sữa đậu nành nóng hổi, bánh bao nhân thịt thơm nức.

Nhét vào ngăn bàn tôi những hộp sữa tươi tôi chưa từng nếm, cả những thanh sôcôla nhìn là biết đắt tiền.

Sáng hôm đó, để tiết kiệm, tôi không ăn gì cả.

Đói khát như chiếc búa lớn, gõ thẳng vào dạ dày tôi từng nhát.

Tôi cầm lấy thanh sôcôla ấy, bao nhiêu lần muốn xé ra và bỏ vào miệng.

Tan học tiết tự học đầu tiên, Đới Quân đến tìm tôi.

Mặt đỏ bừng, ấp úng:

"Nếu cậu thích ăn món này… tớ sẽ mang cho cậu mỗi ngày. Cậu… làm bạn gái tớ nhé?

"Thanh socola trong tay tôi đã bị bóp đến mềm nhũn, giống như ý chí của tôi cũng đang dần tan chảy. Tôi cố thuyết phục bản thân:"Đồng ý đi…Chỉ giả vờ thôi mà. Cậu ta có thể cho mình ăn no. Có thể giúp mình trụ được đến kỳ nghỉ.

"Tôi ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt trong trẻo và chờ mong của cậu ấy. Toàn thân tôi bỗng rùng mình một cái. Không! Nếu tôi thật sự đồng ý, mỗi ngày sau đó, tôi sẽ căm ghét chính mình. Tôi trả lại thanh socola, từ chối:"Xin lỗi, mình không có ý định yêu đương."

Hai ngày sau là cuối tuần.

Tôi tìm đến nhà bố.

Trời đổ tuyết.

Người đi đường háo hức hò reo vì lần đầu tuyết rơi trong năm.

Chỉ có tôi, co ro trong chiếc áo mỏng, run rẩy từng bước.

Cửa nhà khép hờ.

Tôi nhìn thấy bố đang nâng bé Ưu Ưu lên cao.

Con bé cười khanh khách như chuông bạc.

Bố tôi cũng rạng rỡ cưng chiều.

Còn tôi… như một tên trộm, lặng lẽ nhìn trộm qua khe cửa, nhìn thứ tình cha ấm áp mà đời này tôi chẳng bao giờ có được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!