Sơ Nhất có chút hưng phấn, cả một buổi tối cậu đều hưng phấn, chính cậu cũng tự cảm thấy mình cực kỳ hưng phấn, vậy quá rõ ràng là siêu hưng phấn.
Cậu ngồi bên ghế phụ, vẫn luôn nhỏ giọng ậm ừ ngân nga.
"Hai người vừa rồi là bạn con mới quen phải không?" Bố Sơ hỏi một câu.
Vâng, Yến Hàng, Sơ Nhất gật gật đầu,
"Bộ quần áo, còn giày, đều là anh ấy cho, cho con."
"Tên Yến Hàng đúng không?" Bố Sơ nhìn cậu một chút,
"Người đàn ông đó là bố cậu ta sao?"
Vâng, Sơ Nhất cười cười,
"Vừa nãy cùng, cùng nhau đi festival, âm nhạc chơi."
"Quen nhau lúc nào vậy?" Bố Sơ lại hỏi.
Tháng, trước. Sơ Nhất quay đầu liếc mắt nhìn bố Sơ một cái, hôm nay bố cậu hỏi có vẻ nhiều, thường thường bố rất ít hỏi này hỏi kia, người trong nhà đều không hiểu thói quen cũng như tác phong của ông ấy.
Vậy sao, bố Sơ dừng xe dưới lầu, tìm chỗ đỗ,
"Con biết tình hình nhà họ không?"
Sao, sao vậy? Sơ Nhất nhíu nhíu mày.
Bố thấy bố cậu ta, bố Sơ nói,
"có chút kỳ quái, con vẫn là... ít qua lại với bọn họ đi."
Sơ Nhất ngẩn người, chưa kịp hỏi lại, bố đã rút chìa khóa, bước xuống xe.
Kỳ quái, như nào? Sơ Nhất vừa xuống xe vừa hỏi.
"Chính là không đáng tin," bố Sơ nói, Để an toàn thôi.
Ồ. Sơ Nhất đáp một tiếng, không hỏi thêm.
Lúc về đến nhà ông bà ngoại đều đi ngủ, mẹ Sơ vừa mới tắm xong đang ngồi ghế salong xem TV, vừa nhìn thấy bố Sơ liền nghệt mặt:
"Đoàn xe bọn ông bắt ông đi tăng ca có thêm tiền tăng ca hay không, lúc đi bảo đi một tiếng, toàn đi mấy tiếng mới thấy về."
"Có người cần phải đón, máy bay đáp trễ mất một tiếng đồng hồ." Bố Sơ nói.
"Sao cứ nhất định phải là ông đi, hôm nay ngày nghỉ của ông cơ mà! Công ty ông có mỗi ông là lái xe chắc!" Mẹ Sơ rất khó chịu,
"Người nhát chết như ông, ai bắt gì làm cái ấy, không bao giờ dám cự tuyệt lấy một câu!"
"Lão Đinh đột nhiên bảo có việc không tới được, La tổng mới gọi tôi, tôi biết phải làm sao." Bố Sơ thở dài, đi vào nhà vệ sinh, đóng cửa lại.
"Lão Đinh với ông bấy lâu nay vẫn không ưa nhau! La tổng của các ông không biết à! Việc của lão Đinh lại bắt ông đi tăng ca," mẹ Sơ vẫn tiếp tục,
"Đúng là một kẻ đáng ghét mà!"
Bố Sơ trong nhà vệ sinh im phăng phắc.
"Mày còn đứng đây làm gì! Điên rồi cả buổi tối không thấy hồn xác đâu!" Mẹ Sơ nghiêng đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!