Chương 6: Ta Muốn Ngươi

Gương mặt này là si tâm lớn nhất trong lòng y.

Khiến y ngày đêm mê đắm không cách nào thoát ra được.

Nghĩ vậy, liền muốn cúi xuống nếm thử vị ngọt trên đôi môi mỏng kiêu ngạo kia, nhưng chưa kịp thì đã bị ngữ khí lạnh lùng ngăn cản.

- Cao Thừa An!

Y khựng lại, vẻ mặt trùng xuống.

Sau đó lại tự vẽ lên một nụ cười nhà nhạt.

Bàn tay phải đặt lên gương mặt kia mà kéo xuống một đường mặc cho Triều Thái Phong đang ghét bỏ cố né tránh.

- Thái Phong, nhìn ta!

Y đang ra lệnh, đang lấy uy quyền của một đế vương ra lệnh.

Triều Thái Phong cau mày, sự kinh tởm trong lòng lại từng chút một dâng lên.

Nhưng hắn không thể cãi lại lệnh vua nên chỉ có thể tự ép chế sự ghét bỏ trong lòng mình xuống.

Ánh nhìn khó chịu trực diện chiếu thẳng vào Cao Thừa An.

- Rốt cuộc, ngươi muốn gì?

- Ta sao? Thái Phong, ngươi phải rõ hơn ai hết chứ..

Y cười nhạt, vẻ mặt mị hoặc như yêu hồ ranh mãnh.

Khẽ cúi đầu, phả hơi nóng vào tai hắn.

Giọng nói y thanh thoát như dòng suối mát lại kiên định như cột trụ dựng cung đình.

- Ta muốn ngươi, Triều

- Thái

- Phong!

* * *

Sau một hồi nhưng bầu không khí vẫn chẳng mấy vui vẻ, Triều Thái Phong sau cùng cũng chẳng nhịn được mà rời đi để lại một mình Cao Thừa An đơn độc trong tẩm cung rộng lớn.

Y thở hắt ra một hơi.

Vẻ mặt đăm chiêu nhớ về một thời xa xưa trước đó.

- Đệ sao vậy? Sao lại khóc? Có phải là ai ăn hiếp đệ không? Mau nói cho huynh, huynh nhất định sẽ đòi lại công bằng cho đệ!

Giọng nói trong trẻo đó đã ám ảnh tâm tư y đến tận bây giờ.

Nhưng tiếc là..

người nói ra những lời đó lại chẳng có chút gì ấn tượng hay đúng hơn là hắn cố tình muốn gạt bỏ đi quá khứ ấy..

Triều Thái Phong, ngươi nói xem, trong mắt ngươi, có phải trẫm rất đê tiện hay không?

Nghĩ vậy, liền không ngăn được sự nhói đau trong lòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!