Chương 3: Cướp Ngục

Thái độ y ảm đạm, không thể hiện ra sự đau khổ, vui buồn.

Hắn và y trước đây không, bây giờ không, sau này càng không có cơ hội.

Là phụ hoàng y hại hắn nhà tan cửa nát.

Là y ích kỷ muốn giữ hắn cho riêng mình.

Bây giờ muốn hối hận, cũng đã không còn kịp.

- Thật đặc sắc làm sao! Xem thái độ của ngươi, có lẽ là chẳng muốn gặp tên đó nữa..

Lang Kiều nhếch môi, vẻ mặt thích thú như đang xem kịch.

Triều Thái Phong ơi là Triều Thái Phong, ngươi từ bỏ tất cả, mạo hiểm để trở về cuối cùng thì sao chứ? Người ngươi yêu cả đời này cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho ngươi!

* * *

Hai canh giờ sau..

Lộc, cộc..

Là ai?

Cao Thừa An nhíu mày nghe tiếng động bên ngoài.

Lúc nãy lính canh vốn đã trực xong.

Vậy kẻ đang tới đây rốt cuộc là kẻ nào?

- Thừa An..

Nghe thấy tiếng người kia gọi, y thoáng chừng run rẩy.

Y mở to mắt, phản ứng với thanh âm quen thuộc.

Không thể nào..

làm sao lại có thể là hắn..

Không..

không thể..

- Thừa An..

Nam nhân nắm chặt lấy cửa sắt.

Vẻ mặt thống khổ nhìn y đang hỗn loạn.

Hắn..

sai thật rồi..

sai đến mức không biết thế nào để sửa chữa.

- Triều Thái Phong..

Y vô lực, mấp máy môi mà thốt ra cái tên vốn từng rất thân thuộc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!