Chương 16: Cứu Người

- Nè thằng nhóc trong đó trông cũng bụ bặm lắm, sau khi xong chuyện thì đem nó đi đi!

Đám người bịt mặt vừa uống rượu vừa cùng nhau nói chuyện.

Xem chừng bọn chúng vô cùng vui vẻ và khoái chí.

- Ta nghe nói tên kia không dễ đối phó đâu! Ngươi đừng quên mục đích của chúng ta là gì!

Một kẻ liếc mắt căn dặn.

Bọn chúng làm việc vì tiền là trên hết.

Nhưng không còn mạng thì có nhiều tiền cũng chẳng làm được gì.

- Ha, có mạnh cỡ nào thì cũng không thể một mình đấu với tất cả chúng ta! Nó đến đây chỉ có nước bị băm thành bụi!

Gã mặt sẹo khoái chí cười to khiến cả gương mặt cũng trở nên bặm trợn đến mức đáng sợ.

Dẫu sao thì cũng là một kẻ mà thôi! Có tài đến mấy cũng làm sao đấu chọi lại với tất cả?

Cũng là lúc này, bên phía hai tỷ đệ nhà họ Lâm..

- Hức..

hức, A..

A Hương tỷ, khi nào chúng ta mới được về..

hức

A Nhĩ cả người run rẩy khóc nức lên.

Cả hai đều bị trói tay chân nên Lâm A Hương không thể nào ôm lấy cậu nhóc dỗ dành.

Do đó cô chỉ có thể dùng lời của mình để mà an ủi cậu nhóc.

- A Nhĩ ngoan! Chúng ta..

chúng ta sẽ ổn thôi!

Lâm A Hương cũng không đỡ hơn chút nào.

Tay chân nàng đã run đến đáng sợ.

A Phong..

cầu xin đệ mau đến đi!

Rầm!

- Tên đó sao còn chưa đến nữa?

Bất chợt cánh cửa bị mở toang ra.

Hai kẻ mang vẻ mặt hung hăng và đầy mùi men rượu bước vào.

- Hay tụi nó sợ quá không dám đến?

- Ha! Đồ chết nhát!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!