Chương 13: Có Chút Quan Tâm

- A Hương tỷ, chắc tỷ cũng hiểu vì sao đệ phải làm vậy.

Hắn ảm đạm nói, trên mặt không có chút gì là hối lỗi.

Hắn vốn dĩ không thể bái đường cùng với tên hôn quân đó.

Dù có tan xương nát thịt hắn cũng không thể làm được.

- Dù sao cũng đã trễ rồi, mọi người cũng đã ngủ hết không phải sao?

Lang Kiều một bên nói cười chen vào.

Gã cũng không muốn quan tâm đâu, chỉ là cảm thấy mấy người này thật ồn ào mà thôi.

- An công tử, y..

- Y làm sao?

Nghe thấy nàng nhắc đến Cao Thừa An vẻ mặt lại có chút kỳ lạ, Triều Thái Phong liền lập tức nhíu mi hỏi.

Biểu hiện của A Hương tỷ như vậy là sao?

Y đã xảy ra chuyện gì?

- An công tử..

A Phong, trước hết đệ trả lời ta một câu..

Trong lòng đệ đối với y là như thế nào?

Lâm A Hương muốn nói chuyện y ngã bệnh nhưng trong lòng lại còn khuất mắt khác.

Nàng lúc đầu đều tự chính mình phủ nhận nhưng bây giờ nàng có thể thấy rất rõ.

An công tử đối với A Phong rất lạ.

Từ lúc đầu gặp y nàng đã nhận ra sự khác biệt này.

- Không là gì cả..

Hắn có chút nghẹn họng nhưng sau cùng vẫn thốt ra những lời vô tình đó.

Giữa hắn và Cao Thừa An thì có thể có gì được chứ? Nếu có thì chỉ vỏn vẹn là hận thù mà thôi.

- Vậy sao?

Lâm A Hương nhíu chặt mày quan sát nhất cử nhất động trên khuôn mặt tuấn mỹ.

Có lẽ là đệ ấy che giấu quá giỏi nên nàng không nhìn ra chút cảm xúc khác lạ nào, cũng có lẽ..

là đệ ấy vốn thật sự chẳng quan tâm..

Lâm A Hương mím môi, cuối cùng cũng nói ra chuyện của Cao Thừa An cho hắn biết.

Và nàng cũng không biết rằng, chẳng phải riêng mình là để ý đến biểu cảm của hắn mà cả Lang Kiều cũng vậy.

Gã quan sát rất kỹ và nhếch lên một nụ cười thích thú như tìm thấy thứ gì đó sau lớp băng lạnh giá.

* * *

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!