Chương 11: Nút Thắt Trong Lòng Lâm Gia Gia

Nam Luân?

Nhìn chữ khắc trên y phục, y có chút ngơ ngác.

Cái tên này..

y đã nghe ở đâu rồi thì phải, nhưng lúc này lại chẳng thể nào nhớ ra nỗi..

- Gia gia, người lại bày trò nữa có phải không?

Triều Thái Phong vẻ mặt khó chịu nhìn vị lão nhân gia trước mặt mình.

Thằng nhóc A Nhĩ vốn ngây thơ, chỉ cần dùng đồ ngọt dụ dỗ là sẽ tự động khai ra hết tất cả.

Do đó dù có muốn bày trò sau lưng hắn thì Lâm gia gia vẫn sẽ bị vạch trừng.

- Khụ, ta không hiểu cháu nói gì cả!

- Người không cần giả vờ, A Nhĩ đã nói hết cho ta biết rồi!

Triều Thái Phong quăng bộ y phục đỏ lên giường cạnh chỗ ông ngồi.

Vẻ mặt rõ ràng là vô cùng khó chịu.

- Chỉ là một vở kịch thôi, làm vui lòng lão già này cháu cũng không muốn hay sao?

Lâm gia gia cầm bộ y phục lên phủi nhẹ.

Vẻ mặt thể hiện rõ sự trân trọng, cứ như bộ đồ ấy là cả gia tài của ông vậy.

- Dù có là kịch ta cũng sẽ không làm!

Bảo hắn đóng kịch làm lễ bái đường với Cao Thừa An, có chết hắn cũng sẽ không tài nào chấp nhận!

- A Phong à, ta khụ! Khụ!

Bất chợt, Lâm gia gia ho lớn, vẻ mặt cũng từ từ tái đi.

- Người đó, không nên bận tâm suy nghĩ những thứ không đâu!

Thấy ông như vậy Triều Thái Phong liền chau mày lo lắng.

Kế đó, hắn vội vàng rót nước đưa cho ông, sau đó xoa nhẹ lưng giúp ông dịu cơn ho lại.

- A Phong à, cháu thấy đó, lão già như ta bệnh tật đầy người khụ! Khụ! Ta cũng chỉ muốn thõa mãn tâm nguyện của mình mà thôi..

A Phong, cháu đành lòng để ta hối tiếc hay sao?

Lâm gia gia thê lương nói.

Mấy nếp nhăn trên mặt cũng hiện rõ trông cứ như lão nhân gia cô đơn bị ức hiếp, bỏ mặc.

- Gia gia, ta..

Triều Thái Phong ngập ngừng.

Ông đối với hắn là người không ai có thể thay thế được.

Hắn cũng không nỡ thấy ông không vui vẻ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!