Đang nói chuyện, điện thoại trên bàn vang lên. Khuông Chí Lâm bắt máy, vừa nghe đối phương nói vài câu, giọng ông lập tức trở nên vui vẻ:
"Hiệu trưởng Tào à? Đúng, tôi đây, lão Khuông đây. Ngài đã từ Bắc Bình trở về rồi sao? Ồ, cuối tháng mới về à… Được, được, tôi sẽ chuyển lời đến cậu chủ Thế Trừng."
Đặt điện thoại xuống, Khuông Chí Lâm nói:
"Hiệu trưởng Tào vốn dự định về Thượng Hải vào ngày mai, nhưng không ngờ Bắc Sư Đại vừa tổ chức một buổi hội thảo phổ cập giáo dục nữ giới. Là một nhân vật tiêu biểu trong giới giáo dục nữ của Thượng Hải, bà ấy được mời ở lại Bắc Bình tham gia hội nghị.
Bà ấy nói khoảng ngày 30 sẽ về, nhờ tôi nhắn với cậu chủ một tiếng."
Nhắc đến hiệu trưởng Tào, Khuông Chí Lâm luôn giữ giọng kính trọng. Ông biết Tào Tiết Bình là bạn thân nhất của phu nhân Hi Duyệt lúc sinh thời. Họ từng cùng học tại trường nữ sinh Trung Tây, sau đó du học tại Mỹ, chỉ khác là Tào Tiết Bình học ngành sư phạm, còn phu nhân học dược phương Tây.
Sau khi du học về nước, phu nhân quyết tâm mở một xưởng dược yêu nước, nhưng không lâu sau, gia đình phu nhân gặp biến cố lớn. Cha bà lâm bệnh nặng rồi qua đời, buộc bà phải quay về tiếp quản việc kinh doanh.
Sau đó, gia tộc Hi đối mặt với muôn vàn khó khăn, ông chủ Lục đã nhiều lần ra tay giúp đỡ. Chính điều này khiến phu nhân nảy sinh tình cảm với ông, rồi họ tổ chức đám cưới tại nhà thờ địa phương và cùng nhau đến Nam Dương. Tào Tiết Bình thì ở lại Thượng Hải dạy học.
Dù cách xa nhau, phu nhân và Tào Tiết Bình vẫn thường xuyên thư từ qua lại.
Khi thảm kịch năm đó xảy ra, Tào Tiết Bình lập tức lên đường tới Nam Dương trong đêm.
Khuông Chí Lâm vẫn nhớ rõ ánh mắt đầy đau thương của bà tại lễ tang.
Vài năm sau, cậu chủ Lục trở về Thượng Hải, lúc ấy Tào Tiết Bình đã là hiệu trưởng của một trường nữ sinh danh tiếng, được đánh giá cao trong giới giáo dục địa phương. Nghe tin cậu chủ về, bà thường xuyên đến thăm.
Cậu chủ cũng rất kính trọng bà, nên khi chính thức tiếp quản gia sản nhà họ Lục, cậu mời Tào Tiết Bình làm hiệu trưởng trường Vụ Thực.
Nghe nói hiệu trưởng Tào gọi điện, Lục Thế Trừng quay đầu nhìn tờ lịch nhỏ trên bàn.
Ngày 30 tháng này là sinh nhật của hiệu trưởng Tào.
Hàng năm, bà thường bận rộn với việc thi tốt nghiệp của học sinh vào dịp này. Năm nay có lẽ cũng không ngoại lệ, nhưng Lục Thế Trừng vẫn cẩn thận chỉ vào ngày đó:
"Hôm đó là sinh nhật hiệu trưởng Tào, hãy chuẩn bị quà sớm."
Vâng. Khuông Chí Lâm đáp.
—
Hôm ấy, Văn Đình Lệ lại cải trang đến thăm viện trưởng Đặng. Dù viện trưởng chưa thể nói chuyện, nhưng đôi mắt sáng ngời của bà dường như mang đến cho người khác nguồn sức mạnh vô tận. Trở về từ bệnh viện, tâm trạng Văn Đình Lệ nhẹ nhõm hẳn.
Cùng ngày, cô bắt đầu học bắn súng và võ thuật cơ bản từ Lệ Thành Anh và Lưu Hướng Chi.
Dưới sự dẫn dắt của y tá trưởng Lưu, cô lần đầu tiên bước vào kho dưới tầng hầm của Bệnh viện Từ Tâm. Các bức tường ở đây được xử lý cách âm chuyên nghiệp, nên có thể luyện bắn mà không lo tiếng ồn lan ra ngoài.
Mỗi tối sau khi ôn bài, cô lại theo y tá trưởng Lưu khổ luyện một giờ. Lệ Thành Anh và Lưu Hướng Chi không giao thêm nhiệm vụ nào, dường như sau khi dạy xong, họ sẽ rời khỏi cuộc sống của cô mãi mãi.
Văn Đình Lệ cảm thấy tiếc nuối, nên luyện bắn càng chăm chỉ. Tuy nhiên, với kỳ thi ngày càng cận kề, cô buộc phải chia phần lớn thời gian để ôn luyện, tạm thời gác lại cuộc thi sắc đẹp của bách hóa Hân Hân.
Trùng hợp, các học sinh năm khác cũng bận rộn chuẩn bị thi cuối kỳ. Do đó, số người đăng ký dự thi sắc đẹp giảm đáng kể. Hân Hân và Dật Phi Lâm lo rằng sự kiện chính thức sẽ không đủ sức thu hút, nên đã dời lịch thi đấu sang tháng sau.
Chỉ vài ngày sau, việc chọn nguyện vọng cũng được đề cập. Triệu Thanh La và Yến Trân Trân giữ nguyên kế hoạch nộp đơn vào Đại học Thánh John và Hộ Giang. Văn Đình Lệ chọn ba trường: ngành y và kinh tế của Hộ Giang, cùng với ngành sư phạm và khoa học của Đại học Sư phạm Nữ.
Trường Thánh John vốn không nằm trong lựa chọn của cô, một phần vì điểm chuẩn cao, phần khác vì học phí đắt đỏ.
Xác định xong nguyện vọng, Văn Đình Lệ dành trọn 20 ngày tiếp theo để luyện bắn và ôn tập, ngoài thời gian ngủ. Tiểu Đào biết chị muốn thi đại học nên buổi tối không còn quấy chị nữa.
Đề thi kỳ thi chung được soạn bởi Sở Giáo dục Thượng Hải và kỳ thi được giám sát bởi các trường liên kết.
Hôm thi, Văn Đình Lệ dậy rất sớm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!