Chương 47: Đeo Kim Cương

Sáng hôm sau, Hoắc Trường Uyên đem ô tô đến gửi trước cổng khách sạn cho Vân Dực và Phong Hàn cùng trở về thành phố, sau đó lại lôi Lâm Uyển Bạch lên taxi, không rõ là đi đâu.

"Anh à, ô tô đó có đủ bốn chỗ mà, tại sao chúng ta phải đi taxi vậy?"

"Nghe nói Vân Dực sắp có cuộc hợp khẩn ở công ty vào chiều nay, nên anh để xe cho cậu ta về trước.

Còn em đang mang thai mà, đâu thể lúc nào cũng ngồi trên những chiếc xe đạp ga hết lốc được."

Lâm Uyển Bạch vô cùng ngoan ngoãn: "Ồ, anh nói cũng đúng, vậy bây giờ chúng ta đi về bằng taxi ạ?"

Hoắc Trường Uyên quay sang xoa đầu Lâm Uyển Bạch rồi cười cười: "Tại sao chúng ta lại phải đi taxi về thành phố trong khi anh thừa tiền để mua một chiếc ô tô mới?"

Nói là làm, sau khi taxi dừng lại ở trước cửa tiệm bán ô tô, Hoắc Trường Uyên đã dẫn Lâm Uyển Bạch vào trong.

Ngay sau đó đã có người hướng dẫn cả hai đi sâu vào khu bán ô tô dành cho giới thượng lưu, nhờ vậy mà Lâm Uyển Bạch được chiêm ngưỡng rất nhiều loại xe đắt đỏ cả trong nước và trên thế giới.

"Thích không?"

"Cũng... khá thích."

"Uhm... nhưng mà bây giờ anh không mua một lần nhiều chiếc ô tô như vậy, vì bãi đổ xe riêng của dinh thự chúng ta sắp chật chỗ rồi.

Bây giờ em chọn bừa một chiếc mà mình thích, đợi anh xây một cái dinh thự mới có bãi đổ rộng hơn sẽ lại dắt em đi mua thêm xe."

Lâm Uyển Bạch nghe những lời này mà toát cả mồ hôi, đây đúng là những lời "hoa lệ" của bọn nhà giàu mà.

Cả người bán ô tô vốn đã tiếp xúc nhiều với giới thượng lưu nhưng vẫn không thể thích nghi nổi với những loại ngôn từ vô cùng phóng khoáng và nồng nặc mùi tiền này.

"Anh à, không cần tới mức đó đâu.

Chúng ta mua bừa một chiếc để về thành phố là được."

- Lâm Uyển Bạch sợ đối phương vì cô mà tiêu xài hoang phí, cố tình nhắc nhở.

"Được, vậy em chọn đi?"

Lâm Uyển Bạch không rành về xe, chung quy thấy chiếc nào cũng đẹp, nhưng lại có một chiếc màu sắc cũng khá tươi mới và hài hòa, thiết kế cũng nhỏ gọn, chắc sẽ rẻ hơn những chiếc ô tô cỡ lớn khác.

Cô đưa tay chỉ về chiếc xe mình nhắm phải: "Chiếc đó!"

Người bán ô tô thấy vậy liền mừng húm: "Ôi, cô đây đúng là có mắt nhìn mà! Chiếc cô chọn là Lamborghini phiên bản Huracan Performante, giá chỉ khoảng gần 249 ngàn đô la mỹ."

Lâm Uyển Bạch nghe xong liền giật mình: "240 ngàn đô la Mỹ? Làm sao…"

Cô còn chưa kịp dứt câu, Hoắc Trường Uyên đã xen ngang: "Đi làm thủ tục đi.

Tôi không mang theo tiền mặt nên sẽ quẹt thẻ."

"Vâng!"

- Người bán ô tô cung kính rời đi, trong lòng mừng thầm vì đã được một món hời lớn.

Lúc này Lâm Uyển Bạch mới quay sang trách khứ Hoắc Trường Uyên: "Sao anh…"

"Suỵt"

- Hoắc Trường Uyên làm dấu im lặng, sau đó hắn dịu dàng đặt hai tay lên vai Lâm Uyển Bạch, hơi cúi người xuống để tiện nhìn trực diện vào cô.

"Em biết không? Hoắc Trường Uyên trước đây là một người sống có quy tắc, dù cho có giàu có đến đâu cũng sẽ không tiêu tiền một cách phung phí.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!