Chương 88: PHIÊN NGOẠI 3

Sự cố ngượng ngùng nho nhỏ trong phòng tắm công cộng lúc chạng vạng dường như chỉ là một nốt nhạc đệm thoáng qua.

Chu Lang không hề để tâm đến chuyện đó, buổi tối, cả đám người quây quần lại một chỗ chơi trò chơi.

Ngồi trên bãi cát, cô tựa vào người Kỷ Tú Niên, theo bản năng gác đầu lên vai nàng, giọng nói hạ thấp xuống: "Mình buồn ngủ quá."

Ngay cả chính cô cũng không nhận ra hành động này thân mật và tự nhiên đến nhường nào.

Kỷ Tú Niên lại đột nhiên ngồi thẳng dậy, cơ thể cũng căng cứng.

Cũng không phải là muốn đẩy Chu Lang ra.

Chỉ là nàng không quen mà thôi.

Chưa từng có ai dựa vào nàng thân mật như vậy.

Kỷ Tú Niên nén lại hơi thở, nhẹ nhàng quay đầu đi, vừa hay thấy hàng mi của cô khẽ chớp, đuôi mắt cong cong, vừa lém lỉnh vừa linh động, giống như một con tiểu hồ ly khiến người ta yêu thích.

Đêm trăng thanh gió mát.

Nàng cũng dần dần thả lỏng lại.

Bả vai mỏi nhừ cũng không nói một lời.

Cứ để cho Chu Lang dựa vào đi.

Buổi tối cắm trại chia lều, một đám người vô cùng náo nhiệt. Có một bạn nữ gọi Kỷ Tú Niên: "Bên mình còn một chỗ trống, bạn có muốn qua đây không?"

"Không cần đâu," Chu Lang nắm lấy cổ tay Kỷ Tú Niên, kéo nàng đi về phía trước, "Cậu ấy ngủ với mình."

Buổi tối, hai người ở chung một lều.

Chu Lang dựng chiếc lều nhỏ, cô là người làm chính, thỉnh thoảng nhờ Kỷ Tú Niên phụ một chút. Rất nhanh đã dựng xong một chiếc lều nhỏ cho hai người: "Ba mình rất thích leo núi cắm trại, mình từ nhỏ đã đi theo ông ấy ra ngoài, kinh nghiệm phong phú lắm đấy."

Dựng xong lều, đệm ngủ cũng đã trải xong, từ bên trong thò đầu ra, đưa tay về phía nàng: "Nhanh vào ngủ đi."

Kỷ Tú Niên: "... À."

Sao lại giống như... tân hôn thời xưa, người ta từ sau tấm rèm dày nặng vươn tay ra, muốn cùng người thương chung chăn chung gối.

Nàng lắc đầu, xua đi ý nghĩ kỳ quái này, cũng chui vào trong chiếc lều nhỏ.

Đợi hai người đều nằm xuống, để tiết kiệm pin cho đèn pin, Chu Lang đã tắt đi.

Nhưng Kỷ Tú Niên không ngủ được.

Nàng không dám xoay người, chỉ sợ làm Chu Lang thức giấc.

"Cậu ngủ rồi à?"

Trong bóng tối, Chu Lang đột nhiên hỏi.

Kỷ Tú Niên hạ giọng: "Suỵt... chưa ngủ. Mọi người chắc đều ngủ rồi, sao cậu cũng chưa ngủ?"

"Có muốn đi xem đom đóm không?"

"Cái gì?"

"Đi thôi, hai chúng ta lén đi, đừng để ai biết."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!