Mưa đêm tĩnh lặng.
Đôi mắt Chu Lang sáng ngời, hơi thở thoang thoảng dễ chịu, giọng nói êm ái như suối.
Khi nói chuyện, giọng cô mang theo một chút trêu đùa nhàn nhạt, cùng vài phần bỡn cợt như có như không. Giữa đêm khuya tĩnh mịch, tất cả lại hòa quyện thành một thứ dịu dàng thân thuộc.
Trong một thoáng, Kỷ Tú Niên thấy lòng mình hoang mang.
Nàng cúi đầu, giọng lí nhí: "Đừng đùa nữa, Chu... viện phó Chu."
Cách xưng hô vừa lễ phép vừa xa cách ấy vừa thốt ra, bầu không khí tĩnh lặng vốn đang ngưng đọng bỗng chốc vỡ tan.
Nụ cười trên môi Chu Lang càng sâu thêm, nhưng ánh mắt lại nhạt đi vài phần: "Không sao, vậy cứ thiếu trước đã."
Kỷ Tú Niên: "Cô nói gì cơ?"
Chu Lang nhảy xuống khỏi bàn: "Đùa chút thôi, cô tin thật à?"
Kỷ Tú Niên: "..."
Chu Lang cầm lấy tập tài liệu trên bàn: "Cũng không còn sớm nữa, tôi về trước. Cô cũng về đi."
Kỷ Tú Niên không nhúc nhích: "Tôi còn một văn kiện cần xử lý."
Chu Lang không nói thêm gì, xoay người rời đi trước.
Kỷ Tú Niên đứng dậy tắt máy tính, rút hết các ổ cắm điện. Lúc đứng ở cửa tắt đèn, nàng mới thấy ly cà phê Chu Lang tiện tay đặt trên bàn mình lúc nãy.
Ly cà phê ấy vẫn đầy ắp, và đã nguội ngắt từ bao giờ...
Thứ ba, Chu Lang bảo Nhạc Thành liên hệ với công ty thiết bị để đến thử nghiệm dàn âm thanh cho phòng tập vũ đạo.
Đợi tòa nhà mới hoàn thành, các phòng học vũ đạo và âm nhạc trong trường sẽ dần được chuyển hết qua đó. Quy mô và bố cục về cơ bản không thay đổi, lần thử nghiệm này là để chuẩn bị mua sắm một bộ thiết bị đồng bộ.
Viện trưởng Hách giao việc này cho Phương Tầm. Cô nàng chào hỏi Chu Lang một tiếng rồi chuẩn bị dẫn người qua đó.
Chu Lang gọi cô nàng lại: "Giờ này trong phòng tập có lớp không?"
"Có ạ, Kỷ lão sư đang dạy trong đó."
"Được, vậy tôi đi cùng em."
Phương Tầm: "..."
Nhỡ đâu viện phó Chu và Kỷ lão sư cãi nhau trong phòng tập, chẳng phải cô nàng sẽ thành kẻ đầu sỏ hay sao!
"Cô qua đó là để..." Phương Tầm cẩn thận thăm dò, quan sát sắc mặt của Chu Lang, "Là để xác định vấn đề thiết bị ạ? Chuyện này em sẽ theo sát, cô..."
"Chỉ là muốn qua xem thôi," Chu Lang như nhìn thấu tâm tư của cô nàng, cười nói, "Đừng căng thẳng, đi thôi."
Phương Tầm gãi gãi tai, đành chấp nhận số phận.
Lúc hai người đến phòng tập, Kỷ Tú Niên đang đứng lớp.
Lớp học của nàng mỗi buổi kéo dài hai tiếng, lúc nào cũng đông nghẹt người. Phạm vi giảng dạy cũng rất rộng, từ múa cổ điển Trung Hoa, ba lê, cho đến Latin, nàng đều dạy.
Phương Tầm tìm một phòng tập còn trống cho mấy người thợ đến thử thiết bị. Lúc đi ra, cô nàng thấy Chu Lang đang đứng ngoài hành lang, lặng lẽ nhìn vào phòng tập qua tấm cửa kính trong suốt.
Cô nàng có chút lo lắng: "Viện phó Chu, bên này em đã sắp xếp xong rồi, cô xem..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!