Sáng sớm hôm sau, Kỷ Tú Niên vừa đến học viện đã bị Phương Tầm gọi giật lại.
"Kỷ lão sư, em có chuyện muốn nói với cô."
"Chuyện gì thế?"
Phương Tầm hạ giọng: "Có sinh viên nhìn thấy cô với viện phó Chu ở ngoài phòng vũ đạo... trông có vẻ không vui lắm."
Kỷ Tú Niên đáp: "Tôi thấy mấy đứa nhỏ này đúng là rảnh rỗi sinh nông nổi."
Hôm qua Chu Lang nói một câu khó hiểu rồi bỏ đi. Sau đó liền có tin đồn hai người họ cãi nhau, còn nói lúc nàng trở lại lớp học, sắc mặt trông không được tốt.
Phương Tầm trước nay luôn là người đi đầu trong giới hóng chuyện. Trên thì theo dõi đủ thứ tin đồn của các ngôi sao trong giới giải trí, thường xuyên nằm vùng trên các diễn đàn; dưới thì biết cả chuyện ông giáo sư ở học viện bên cạnh cãi nhau với vợ, rồi sinh được một c* cậu bụ bẫm nặng gần năm ký.
Quả nhiên, ngọn lửa hóng hớt của Phương Tầm lại bùng cháy: "Kỷ lão sư, rốt cuộc cô với viện phó Chu có cãi nhau không ạ?"
Hôm họp hành, trông hai người đã có vẻ không ưa gì nhau rồi.
Kỷ Tú Niên vỗ nhẹ lên đầu cô nàng: "Hay cho em, hóng chuyện đến cả trên đầu tôi rồi. Thôi tôi đi đây, có hẹn với viện trưởng."
Phương Tầm xoa xoa đầu, vẻ mặt đầy tiếc nuối: "Dạ."
Không sao, lão sư không nói thì mình tự quan sát vậy. Theo như cô nàng thấy, giữa hai người này chắc chắn có chuyện mờ ám.
Kỷ Tú Niên gõ cửa bước vào, Hách Thư Du đang tưới nước cho chậu hoa trên bàn, chưa nói đã cười: "Kỷ lão sư, đến rồi à."
"Viện trưởng, về triển lãm tốt nghiệp của sinh viên, tôi có thể hỗ trợ một vài việc."
"Cô đồng ý thì tốt quá rồi. Giảng viên mới về kia... người thì không tệ, chỉ là không dễ gần cho lắm."
"Trông cô ấy tính tình hơi khó chịu vậy thôi, chứ thực ra cũng dễ nói chuyện. Không còn việc gì khác thì tôi về trước nhé?"
Hách Thư Du gọi nàng lại: "À phải rồi, Kỷ lão sư, cô với Chu Lang quen nhau từ trước sao?"
Kỷ Tú Niên khựng lại: "... Cũng có thể coi là vậy."
"Thân không?"
"Không thân."
"Thân lắm."
Hai giọng nói vang lên cùng lúc. Chu Lang đẩy cánh cửa đang khép hờ ra: "Sư huynh, em với giáo sư Kỷ quen nhau từ trước. Chẳng phải anh hỏi em nên để giáo viên nào bên học viện mình đứng ra kết nối công việc sao? Em thấy cô ấy là hợp nhất rồi."
Hách Thư Du cười: "Thảo nào hôm đó em nói không ngại ở chung văn phòng với Kỷ lão sư... Quen nhau rồi thì dễ làm việc. Kỷ lão sư, bên cô có tiện không?"
Kỷ Tú Niên đáp: "Xin lỗi, không tiện."
Giọng nói vẫn ôn hòa, nhưng thái độ lại rất kiên quyết.
Hách Thư Du vẫn giữ vẻ niềm nở: "Được rồi, không sao. Chuyện này... cũng tại cô sư muội này của tôi nghĩ gì là làm nấy. Hôm đó em ấy thấy..."
"Sư huynh," Chu Lang cười ngắt lời, "Mười phút nữa là họp rồi, anh không đi trước à?"
Hách Thư Du vừa thấy mắt cô đảo một vòng là biết ngay Chu Lang đang có ý đồ gì đó: "Được rồi, anh đi trước, hai người cứ nói chuyện. Lát nữa nhớ qua họp nhé."
Kỷ Tú Niên về văn phòng lấy máy tính xách tay, vào phòng họp vẫn chọn một chỗ ngồi khuất trong góc như thường lệ.
Nội dung cuộc họp là thảo luận về phương án tài trợ của tập đoàn Nhạc Hằng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!