Chương 19: (Vô Đề)

Một tuần mới, thứ hai, đầu giờ họp.

Viện trưởng đi công tác, trợ lý viện trưởng Sầm Dao thay mặt chủ trì cuộc họp.

Kỷ Tú Niên nhìn tin nhắn mới trên điện thoại.

Khương Duyệt: "Kỷ lão sư, tài liệu của sinh viên em đã thu thập xong, em đang ở ngoài phòng họp ạ."

Kỷ Tú Niên đi ra bằng cửa sau, nhận lấy tập tài liệu: "Vất vả cho em rồi."

Khương Duyệt cười một cách tinh ranh và đắc ý: "Không vất vả đâu ạ, cô ta không xứng làm thầy người khác, lại còn tính kế em, em đương nhiên phải báo thù."

Lúc Kỷ Tú Niên quay lại phòng họp, vừa hay đến lượt Cao Khải Nhuế phát biểu.

Cao Khải Nhuế đã phụ trách vấn đề xét duyệt tài chính của học viện một thời gian, ánh mắt cô ta rơi xuống người nàng, giọng nói vốn đều đều bỗng trở nên sắc bén: "Giáo sư Kỷ, chúng tôi phát hiện một lô thiết bị do Nhạc Hằng quyên tặng có vấn đề."

Kỷ Tú Niên nhìn thẳng cô ta: "Vấn đề gì?"

Cao Khải Nhuế ra hiệu cho thư ký trình chiếu tài liệu lên máy chiếu, trên đó có vài con số được khoanh tròn bằng bút đỏ đậm: "Chỗ này, chẳng lẽ giáo sư Kỷ không nhận ra vấn đề sao?"

"Mời cô có chuyện gì cứ nói thẳng."

"Vấn đề rõ ràng như vậy, chẳng lẽ giáo sư Kỷ thật sự không nhìn ra sao? Hay là vì giao tình với viện phó Chu quá sâu đậm, nên biết mà giả vờ không biết?"

Vẻ mặt Kỷ Tú Niên nhàn nhạt: "Cho nên?"

Giọng Cao Khải Nhuế cao lên: "Cho nên.. người sáng suốt đều có thể nhìn ra, quy cách và giá mua của lô thiết bị này không tương xứng. Tôi có cơ sở hợp lý để nghi ngờ rằng, trong đó có khả năng lợi dụng hình thức quyên góp xã hội để trốn thuế, lậu thuế. Tôi sẽ xin phép phòng tài vụ của trường đối chiếu lại sổ sách."

Giọng Kỷ Tú Niên vẫn vững vàng: "Vậy thì chuyện này có liên quan gì đến tôi?"

"Dù sao thì hai người... cũng là chỗ quen biết cũ mà," Cao Khải Nhuế không đưa ra được bằng chứng thực tế, lại bắt đầu nói giọng mỉa mai, tiện tay mở một tấm ảnh trong máy tính, "Quan hệ của hai người thật không tệ nhỉ."

Trong ảnh, hai người ngồi dưới ánh hoàng hôn, đường nét mềm mại và sâu sắc.

Hoàn toàn không còn dáng vẻ đối đầu như lúc mới gặp. Các giáo sư ngồi đây không ít người đã từng thấy Chu Lang chủ động đề nghị đưa giáo sư Kỷ về nhà trong bữa tiệc hôm đó... chỉ là lúc ấy men say đã ngấm, không ai nghĩ nhiều.

Bây giờ nghĩ lại, mới muộn màng cân nhắc: hai người này rốt cuộc là có thù, hay là có tình riêng?

Kỷ Tú Niên gật đầu với giáo sư đang điều khiển máy tính: "Còn gì nữa không?"

"Đương nhiên là còn, tôi ở đây còn có video, cô..."

Lời Cao Khải Nhuế còn chưa dứt, loa đã vang lên... lại chính là giọng của cô ta.

"Tôi sẽ đổi thiết bị thành..."

"Yên tâm, bên bộ phận thiết bị... là học trò... của chồng tôi."

"..."

Sắc mặt Cao Khải Nhuế biến đổi: "Giáo sư Kỷ, cô hãm hại tôi?!"

"Tôi không rảnh đến thế," ánh mắt Kỷ Tú Niên lạnh lùng và lý trí, nàng mở túi tài liệu ra, "Hợp đồng cô ký với nhà cung cấp ở đây, có cần làm giám định chữ viết không?"

Cao Khải Nhuế cắn môi: "Buồn cười, một bản giám định chữ viết, một đoạn ghi âm kỳ quái, có thể chứng minh được gì sao?"

"Cô đang mong chờ điều gì?"

Kỷ Tú Niên híp mắt nhìn Cao Khải Nhuế. Người vốn luôn ôn hòa và trầm tĩnh, giờ phút này ánh mắt lại sáng như tuyết, sắc bén như chim ưng, một thoáng đã nhìn thấu lòng người: "Không cần chờ đâu. Nếu vẫn chưa đủ, tôi ở đây còn có thư tố cáo của các sinh viên, tôi biết, cô đã lấy cớ tốt nghiệp không đúng hạn để ám chỉ họ tặng quà đắt tiền cho cô..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!