Biên tập: Đi Đâu Đấy
Ân Khoan biết rõ, Cao Manh không thích mình. Có lẽ còn ghét cậu vì cứ lởn vởn trước mặt cô, xâm nhập thế giới của cô không hề được cho phép. Nhưng cậu không kiềm chế được mình, ngày ngày đều muốn nhìn thấy cô, muốn ở gần cô thêm một chút.
Ngay từ ngày thứ hai của kỳ nghỉ đông, cậu đã đến khu vực gần nhà cô, chỉ để thử xem có thể tình cờ gặp cô không.
Cậu không ngờ, vận may của mình tốt đến thế.
Cậu thấy cô một mình ra công viên gần đó, bắt đầu chạy bộ.
Từ hôm đó, Ân Khoan ngày nào cũng lén lút đến, chỉ để nhìn cô chạy.
Cậu tự cảm thấy bản thân thật đáng khinh, thậm chí còn có phần biến thái, nhưng vẫn không thể dừng lại.
Cậu chỉ muốn mỗi ngày đều được gặp cô, dù chỉ là từ xa.
Rồi một hôm, cậu bắt gặp cô ngã xuống đất, ngồi khóc tức tưởi.
Tim Ân Khoan thắt lại. Cậu đau lòng đến mức không thể đứng yên.
Cậu biết cô đang cố gắng chạy để giảm cân, để thay đổi chính mình. Đọc Full Tại
Vì thế, cậu đã quyết định xuất hiện trước mặt cô, lần nữa tìm cách bước vào cuộc sống của cô, dù biết rõ có thể bị từ chối.
Từ đó, mỗi ngày của Ân Khoan đều có hai khoảng thời gian khiến cậu hạnh phúc nhất:
Một là khi nhắn tin với cô vào buổi tối, để xác định giờ chạy của ngày mai.
Hai là lúc chạy bên cạnh cô, nắm lấy cổ tay cô kéo đi khi cô định dừng lại.
Cậu tận mắt chứng kiến cô gầy đi từng chút một.
Từng chút một, cô lại trở về dáng vẻ xinh đẹp như chú công kiêu hãnh trước đây.
Nhưng sự tự tin của cô thì chưa trở lại.
Không sao, cậu nghĩ.
Rồi cô sẽ tìm lại được nó.
Rồi cô sẽ lại bước lên sân khấu của mình, đầy rực rỡ và ánh sáng.Ngày mùng năm, Ân Khoan đang nằm dài ở nhà thì nhận được tin nhắn của Mạnh Xuân.
"Ngày mai đi chơi không?"
Cậu chẳng hứng thú, cảm thấy đi chạy với Cao Manh còn thú vị hơn.
Cậu từ chối ngay:
Không đi.
Không ngờ, ngay sau đó, Mạnh Xuân nhắn thêm:
Cao Manh cũng đi.
Ân Khoan bật dậy khỏi giường, lập tức đổi ý:
"Đi! Mấy giờ? Gặp ở đâu?"
Mạnh Xuân biết rõ tâm ý của cậu, còn cố tình trêu:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!