Chương 7: (Vô Đề)

Edit: Hy

Sau khi dì giúp việc làm xong bữa chiều, phát hiện Mạnh Xuân và Mạnh Cẩn không thấy đâu.

Bà tìm mọi ngóc ngách trong nhà, vẫn chưa tìm thấy hai anh em.

Dì nhìn xung quanh cửa nhà, thấy một cụ ông đang ngồi dưới gốc cây gần đó hóng mát, dì lập tức đi lại hỏi đối phương có thấy một bé trai và một bé gái từ nhà này đi ra không. 

Cụ ông thật đúng là có thấy, dùng tay cầm cây quạt hương bồ chỉ hướng:

"Đi về hướng bên kia rồi."

Dì chạy theo hướng cụ ông chỉ, vừa tìm kiếm vừa kêu tên hai đứa nhỏ. Nhưng cũng không nhìn thấy bóng dáng đâu.

Dì sợ muốn chết, lập tức chạy gấp về nhà, dùng máy bàn gọi Mạnh Thường.

Sau khi Mạnh Thường nối máy, nghe dì giúp việc nói rằng Mạnh Cẩn và Mạnh Xuân đã lẻn ra ngoài, anh lập tức cau mày.

Trước tiên, Mạnh Thường gọi cho Thi Tư, hỏi cô:

"Mộng Mộng và Xuân Xuân đến chỗ em không?"

Thi Tư đang bận rộn ở công ty, nghe thế lộp bộp trong lòng, theo bản năng hỏi:

"Không thấy Mộng Mộng?"

Mạnh Thường Ừ một tiếng, giải thích với cô:

"Hôm nay anh không ở nhà, là dì giúp việc gọi điện nói cho anh, con và Xuân Xuân lẻn ra ngoài."

"Có thể con đang chơi ở đâu đó gần nhà?"

Thi Tư miễn cưỡng duy trì sự bình tĩnh, người cũng đã lấy chìa khóa xe vội vã đi ra ngoài.

"Dì nói đã thấy một cụ ông hóng mát dưới gốc gây gần nhà, cụ ông nói hai đứa nó đã đi về phía bắc. Nhưng dì không tìm thấy." Mạnh Thường trầm giọng, tiếp tục nói:

"Cho nên anh mới gọi cho em, muốn hỏi một chút Mộng Mộng có đến chỗ em không."

"Em về nhà nhìn xem đã."

Giọng điệu Thi Tư bình tĩnh nói:

"Chúng ta giữ liên lạc."

Được. Mạnh Thường treo điện thoại, cũng lập tức lái xe trở về nhà.

Khi anh về đến nhà, Mạnh Cẩn và Mạnh Xuân vẫn chưa thấy đâu.

Mạnh Thường để dì giúp việc ở nhà chờ, anh tự ra ngoài tìm, cũng dặn dì, nếu con đã về thì gọi ngay cho anh.

Mạnh Thường dọc theo đường bước nhanh đi, vừa đi vừa nhìn khắp nơi tìm kiếm bóng dáng nho nhỏ kia.

Anh gấp đến độ mồ hôi đầy đầu, tim cũng như bị một cái tay trong suốt mà nắm chặt lấy.

Mộng Mộng là bé mù đường, chưa bao giờ nhớ đường đi.

Xuân Xuân lại mới đến Thẩm Thành không lâu, không quen nơi này.

Hai đứa nhỏ tự tiện chạy đi, nếu đi xa một chút, tám chín phần mười sẽ lạc đường, tìm không thấy nhà.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!