Biên tập: Đi Đâu Đấy
Buổi sáng thứ Năm, tiết học tiếng Anh ngập tràn trong âm nhạc.
Cả khối lớp 10 đồng loạt bật nhạc tiếng Anh. Ngay từ giờ giải lao tiết ba, loa phát thanh trong lớp đã vang lên một bản nhạc tiếng Anh du dương
"I will always stay here by your side. I promise you I"ll never hide."
Đây là lần đầu tiên Mạnh Cẩn nghe bài hát này.
Giai điệu nhẹ nhàng, lời ca dịu dàng nhanh chóng chiếm trọn trái tim cô.
Từ hôm ấy, bài hát này cũng trở thành ca khúc tiếng Anh yêu thích nhất của cô.
Mỗi tuần, trước giờ học nghe, cô luôn thầm mong sẽ lại được nghe bài hát ấy qua loa phát thanh. Nhưng lần nào cũng chỉ là niềm mong chờ vô vọng. Mạnh Cẩn ngồi đó, ánh mắt tràn đầy hy vọng rồi thất vọng rũ rượi, chống cằm lười nhác rút cuốn sách nghe tiếng Anh ra từ kệ sách.
Chiều thứ Năm cuối cùng của tháng Chín, sau giờ học tiết ba, các giáo viên phải tham dự một cuộc họp tổng kết.
Giáo viên tiếng Anh của lớp 9 và lớp 10 giao nhiệm vụ cho Mạnh Xuân lên phòng phát thanh phát bài nghe.
Vậy là trong khoảng thời gian ấy, từ loa phát thanh vang lên hai lần bài hát Cry on My Shoulder.
Cả tiết giải lao, Mạnh Cẩn vui mừng khôn xiết, miệng líu lo hát theo bài hát, hạnh phúc ngập tràn.
Trong khi đó, tại phòng phát thanh, Mạnh Xuân ngồi bên sách nghe, nhưng tay lại lặng lẽ viết hai dòng trong lời bài hát
No matter whatIll be by your side.
I promise youI
"ll always protect you."
Khi trở lại lớp học, cậu thấy Mạnh Cẩn nhảy cẫng lên, ríu rít hỏi nhỏ:
"Anh, anh cũng thích bài hát này à?"
Không đợi cậu trả lời, cô đã khẽ cười hạnh phúc:
"Thật trùng hợp quá! Đây là bài hát tiếng Anh mà em thích nhất đó!"
Mạnh Xuân chỉ khẽ cười, một nụ cười bất lực nhưng dịu dàng.
Cô bé ngốc nghếch này làm sao nhận ra rằng cậu phát bài hát ấy chẳng phải vì thích nó, mà vì cô yêu thích nó.
Kỳ nghỉ lễ Quốc khánh Tháng Mười đến cùng kỳ thi khảo sát đầu tiên.
Ngay ngày khai giảng sau kỳ nghỉ Quốc khánh, kỳ thi sẽ bắt đầu, khiến kỳ nghỉ lễ chẳng còn trọn vẹn.
Trong khi nhiều bạn học tranh thủ ôn tập, Mạnh Cẩn lại không phải kiểu học sinh tự giác. Còn anh trai cô, Mạnh Xuân, đã bắt đầu học võ mỗi sáng từ ngày 1/10, không thể suốt ngày ở nhà để trông cô học bài.
Nhưng mỗi khi anh ở nhà, cô liền giả vờ chăm chỉ.
Khi anh rời đi, Mạnh Cẩn lập tức chạy xuống phòng khách xem tivi.
Sáng ngày đầu kỳ nghỉ, trước khi ra ngoài, Mạnh Xuân chỉ định một số bài tập cho em gái làm, nghiêm túc dặn dò:
"Anh sẽ kiểm tra khi về. Đừng có lười đấy!"
"Em biết rồi, em làm ngay đây!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!