Biên tập: Đi đâu đấy
Mạnh Cẩn đã chìm vào giấc ngủ, nửa đêm Mạnh Xuân khát nước nên tỉnh dậy, khi đi từ phòng ngủ ra phòng khách nhỏ ở tầng ba, cậu nghe được tiếng động cơ ô tô ngoài sân.
Cậu nhìn qua khe cửa sổ, sau đó liền đi xuống tầng một.
Mạnh Xuân từ trên lầu đi xuống, cậu đổi sang đôi dép khác, vừa đúng lúc Mạnh Thường xách đồ vào nhà.
Người Mạnh Xuân cao dỏng mặc bộ đồ ngủ cộc tay, mái tóc ngắn mềm mại xoã tung, thoạt nhìn dịu ngoan hơn ngày thường.
Cậu gọi Mạnh Thường: Bố
Mạnh Thường mỉm cười: Còn chưa ngủ à?
Mạnh Xuân trả lời:
"Con ra ngoài uống nước"
Mộng Mộng đâu. Mạnh Thường hơi bất ngờ hỏi:
"Thế mà lại đi ngủ sớm."
Mạnh Xuân cười rộ lên:
"Em ấy vốn muốn thức khuya đọc truyện, mà bị con tịch thu mất."
Làm tốt lắm Mạnh Thường vô cùng đồng tình với cách làm của Mạnh Xuân
"Nên nghiêm khắc với con bé."
Sau đó lại thở dài, có chút tự giễu:
"Bây giờ Mộng Mộng chỉ nghe lời con."
Trong lúc hai bố con đang nói chuyên, kim giờ trên đồng hồ đã chỉ vào giữa số 12, chớp mắt kim giây cũng trùng với kim phút.
Đã là nửa đêm.
Bước sang ngày sáu tháng sáu.
Mạnh Thường đưa cho Mạnh Xuân một túi quà, khoé miệng kéo cao:
"Chúc mừng sinh nhật con, quà của con đây"
Mạnh Xuân cầm lấy chiếc túi tinh xảo, vui vẻ đáp lại Mạnh Thường: Cảm ơn bố.
Sau đó Mạnh Thường lại đưa cho Mạnh Xuân một túi quà màu hồng khác:
"Cái này cho Mộng Mộng, đợi khi con bé tỉnh dậy hãng đưa cho nó."
Mạnh Xuân nhận lấy túi: Vâng.
Mặc dù Mạnh Thường rất bận rộn, hiếm khi về nhà, nhưng hễ tới sinh nhật tụi nhỏ ông đều về nhà đúng giờ để tổ chức sinh nhật, lần nào cũng cẩn thận lựa chọn quà cho chúng.
"Đã muộn rồi, mau đi ngủ đi."
Mạnh Thường vỗ vai Mạnh Xuân, cười ấm áp:
"Sáng hôm sau bố sẽ cùng các con đón sinh nhật."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!