Chương 11: (Vô Đề)

Biên tập: Hy

Bạn Mộng 2

Thật ra Mạnh Cẩn có chuẩn bị nghênh đón lần rụng kinh đầu tiên của cô. Nhưng khi chuyện này thật sự phát sinh, cô vẫn không khống chế được mà kinh hoảng sợ hãi.

Từ lúc 6 tuổi cô đã bắt đầu sống cùng bố và anh trai, trong nhà chỉ có một mình cô là con gái. Trong quá trình cô lớn lên hoàn toàn thiếu mất sự quan tâm của người mẹ trong gia đình.

Không ai nói trước cho cô biết:

Bảo bối, con đến mười mấy tuổi sẽ có kinh nguyệt. Không phải sợ đâu, đó chỉ là hiện tượng sinh lý rất bình thường thôi. Biểu thị con là một cô gái lớn. Đến lúc đó con phải chuẩn bị băng vệ sinh thật tốt, ngâm chút nước đường đỏ uống.

Trong thời gian hành kinh phải nghỉ ngơi thật tốt, chú ý giữ ấm, ăn uống kiêng lạnh kiêng cay…

Mấy năm nay bố cống hiến hết mình cho sự nghiệp đạo diễn, cũng không chăm cô bao nhiêu, càng không nhắc tới chuyện này với cô.

Lớp sinh vật cấp hai có chương trình học liên quan đến phương diện này. Nhưng căn bản tiết học ấy của giáo viên sinh vật không có giảng mấy, chỉ để cho mọi người xem sách giáo khoa tìm hiểu một chút về sự khác biệt giữa cơ thể nam và nữ. 

Phần lớn bạn học nữ trong lớp đều đã đến kỳ kinh nguyệt. Mạnh Cẩn thường nghe các bạn ấy nói bị đau thắt lưng, chân, đau bụng, cũng tận mắt thấy có bạn nữ bị dì cả tra tấn đau bụng đến nôn mửa.

Bọn họ đều nói dì cả mỗi người mỗi khác.

Có người không có phản ứng gì. Có người có phản ứng rất nhỏ. Có người lại có phản ứng rất lớn.

Nhưng tất cả hiểu biết của cô đối với kinh nguyệt, đều chỉ đến từ những gì nghe thấy, cũng chưa tự trải nghiệm.

Mạnh Cẩn cứng đờ ngồi trên bồn cầu, đầu óc trống rỗng không biết mình nên làm như thế nào.

Ngược lại Mạnh Xuân lại rất bình tĩnh, giọng cậu trấn an nói:

"Không có việc gì! Em đừng hoảng hốt! Anh đi mua đồ cho em, em ngoan ngoãn chờ anh về nha!"

Mạnh Cẩn dịu ngoan nhẹ giọng trả lời: Vâng!

Sau đó giọng điệu lại mang theo vài phần bất an và ỷ lại vào cậu, nói: Anh nhanh lên nha!

Ừm! Mạnh Xuân trả lời cô xong, lập tức xoay người chạy ra khỏi phòng.

Cậu đẩy xe đạp ra khỏi gara, đạp lên bàn đạp rồi đi đến siêu thị gần đó.

Tuy rằng Mạnh Xuân là con trai, nhưng hai năm nay cậu luôn cố tìm hiểu về phương diện này.

Là vì để hôm nay không luống cuống tay chân. 

Cậu phải chăm sóc Mộng Mộng thật tốt.

Mạnh Xuân ở siêu thị chọn hai loại băng vệ sinh dùng hàng ngày và ban đêm. Sau đó lại mua thêm một túi đường đỏ dành cho nữ và một túi giữ ấm em bé.

Sau khi từ siêu thị đi ra, cậu không lập tức về nhà mà đạp xe đến tiệm thuốc, giúp Mạnh Cẩn mua thuốc giảm đau.

Để đề phòng, vẫn phải chuẩn bị thuốc trước.

Trong khoảng thời gian Mạnh Xuân ra ngoài, Mạnh Cẩn không ngồi trên bồn cầu trong nhà vệ sinh nữa.

Cô trở về phòng ngủ, lấy quần áo sạch sẽ, rồi vội trở lại phòng vệ sinh.

Mạnh Xuân đầu đội trời chói chang ở bên ngoài mua đồ cho Mạnh Cẩn xong, nhanh chóng đạp xe đạp trở về nhà.

Sau khi về đến nhà, cậu tiện tay ném xe đạp vào trong sân, xách đồ chạy vào phòng khách.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!