Chương 1: Gặp Xuân (Xuân trong tên của nam chính Mạnh Xuân)

Biên tập: Đi đâu đấy

Một sớm mùa hè năm 1996.

Trong căn lều tại khu vực nghỉ ngơi của công viên trò chơi, một cô bé trông hệt như búp bê sứ đang ngồi trên ghế, không ngừng đung đưa hai chân.

Cô bé thắt hai bím tóc xinh xắn, đầu đeo một chiếc băng đô rất đẹp. Bé mặc váy hoa nhí, dưới chân đi đôi xăng đan màu trắng nhỏ nhắn.

Ngồi bên cạnh bé là một người phụ nữ mặc váy trắng mang giày cao gót đen, mái tóc xoăn nhẹ buông xõa, kính râm bị cô đẩy lên đỉnh đầu.

Cô dựa vào ghế, bấm di động nắp gập màu đỏ.

Cô bé thích thú chơi búp bê Barbie trên tay, thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn ngó xung quanh như thể đang đợi ai đó.

Qua một lúc, Mạnh Cẩn 6 tuổi cũng mất hết kiên nhẫn, bé quay sang phụng phịu hỏi mẹ Thi Tư:

"Mẹ ơi sao bố vẫn chưa đến vậy?"

Thi Tư gập điện thoại lại, nở nụ cười dịu dàng với con gái:

"Bố đang trên đường tới đây, Mộng Mộng chịu khó đợi một chút nhé, bố sẽ đến ngay thôi."

Mộng Mộng là biệt danh của Mạnh Cẩn.

Vâng ạ. Mạnh Cẩn ngoan ngoãn cúi đầu tiếp tục chơi búp bê.

Một lúc sau, Mạnh Cẩn lại không kìm được đưa mắt nhìn về nơi xa.

Nào ngờ lần này bé thấy bố thật.

Đôi mắt Mạnh Cẩn sáng bừng lên, nhưng chẳng mấy chốc lại cảm thấy không vui.

Mạnh Cẩn nhìn chằm chằm vào cậu bé đang được bố mình dắt tay đi về phía này, chẳng buồn nhúc nhích.

Mạnh Cẩn biết bố mẹ đã ly hôn được vài tháng, nhưng hai người vẫn giữ mối quan hệ tốt đẹp, lần nào gặp nhau cũng chuyện trò vui vẻ. Hơn nữa lúc thỏa thuận ly hôn bố mẹ bé cũng đã thương lượng ổn thỏa. Bé sẽ do mẹ nuôi nấng, hộ khẩu cũng chuyển về chỗ mẹ.

Nhưng họ tên thì không đổi. Bé vẫn mang họ Mạnh của bố.

Hằng tháng bố sẽ gửi tiền cấp dưỡng cho Mạnh Cẩn. Bình thường Mạnh Cẩn ở với mẹ, riêng những dịp nghỉ đông và nghỉ hè sẽ về nhà bố ở.

Hôm nay là ngày nghỉ hè thứ ba ở trường mẫu giáo của Mạnh Cẩn.

Trước đó vài ngày, Mạnh Cẩn đã gọi điện thoại hẹn bố cùng ra công viên chơi, chơi xong  hai bố con sẽ cùng về nhà.

Bố cô bé đúng là có đến, nhưng lại dẫn một thằng nhóc xa lạ nữa theo.

Mạnh Cẩn đã nhiều lần nghe được bạn mẫu giáo xì xào về chuyện bố mẹ ly hôn, mấy cái ngoại tình, tiểu tam hay con riêng cô bé đều hiểu hết.

Nghĩ tới cảnh bố mẹ mình cũng chia tay, mà bây giờ bố mình lại đang dắt tay đứa trẻ khác, từng hồi chuông cảnh báo như đang liên tục gióng lên trong lòng bé.

Sau khi Mạnh Thường dắt Mạnh Xuân tới, anh bèn vươn tay xoa đầu con gái, xin lỗi Mạnh Cẩn:

"Xin lỗi Mộng Mộng nhé, bố tới muộn mất rồi."

Mạnh Cẩn hất tay bố ra, bực bội hừ một tiếng rõ to.

Mạnh Thường tưởng con gái giận mình đến muộn nên vội bồng cô bé lên.

Anh kéo ghế ra ngồi xuống, để Mạnh Cẩn ngồi lên đùi mình, sau đó lại kéo cậu bé nãy giờ vẫn im thin thít ngồi xuống bên cạnh mình, nhẹ nhàng bảo:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!