Hôn sự của Tạ Nghiễn được tổ chức vội vàng, khó tránh khỏi khiến người đời dị nghị, nhưng Hoàng đế và Tạ gia đã lấy Khâm Thiên Giám ra làm cớ.
Giám chính – người đứng đầu Khâm Thiên Giám cẩn thận quan sát lời nói sắc mặt, biết rõ Thánh ý, bèn đặc biệt định ra ba ngày lành.
Một là ngày mùng năm tháng sau, một ngày khác thì là sau mùa xuân sang năm, xa hơn chút là đã tới tháng chạp của năm sau nữa, rõ ràng đều không thích hợp. Mọi người cứ thế thuận nước đẩy thuyền diễn cho xong vở kịch này, hôn sự của Tạ tiểu hầu gia cứ thế được định đoạt.
Tạ Chấn vốn không chuộng phô trương, đặc biệt là thời điểm nhạy cảm này, càng sợ đại hôn bị người ta dị nghị.
Chuyện nhỏ đã bàn định xong, Hầu phủ liền bắt tay sắp xếp các việc định thân.
Cứ như vậy, bất kể Cố Niệm trước đó che giấu thế nào, đợi đến khi bà mối tới cửa, chuyện nàng sắp gả vào Hầu phủ rất nhanh đã truyền khắp cả thành.
Nàng sợ hãi đám người hóng chuyện kéo đến cửa quấy rầy, dứt khoát cho mọi người ở dược đường nghỉ ngơi mấy ngày, một mình ở lại phố Du Lâm lánh mặt cầu thanh tịnh.
Cách đại hôn chỉ còn mấy ngày, để tránh bà mối xem xét dò hỏi ra manh mối, Cố Niệm không thể không dọn về Cố gia.
Nàng có ý trốn tránh Cố Minh Chương, ban đêm không dám tắt đèn, ngủ cũng rất nông, cứ thế thấp thỏm lo âu qua hai ngày, mọi chuyện vẫn bình an vô sự.
Nghĩ bụng chắc hẳn hắn ta đã cân nhắc thiệt hơn một phen, rốt cuộc không dám làm bậy nữa.
Cố Niệm ở nhà đã gặp bà mối, lúc này mới biết Tạ Nghiễn tuổi Thìn, lớn hơn nàng bốn tuổi, lão ma ma kia miệng ngọt, cứ một mực nói hai người đặc biệt xứng đôi, là duyên lục hợp, một sự hòa hợp tốt đẹp trong hôn nhân.
Vương di nương ngoài mặt cười tươi vui vẻ nhưng trong lòng thì khó chịu, ráng nhịn sự bất mãn cho đến khi nghe bà mối nói xong, quay đầu đi thẳng về biệt viện.
Hỷ phục thêu may gấp gáp được ma ma trong cung đưa tới, đi cùng còn có nữ quan dạy dỗ lễ nghi.
Công tử nhà thế gia bình thường thành hôn không có phô trương lớn như vậy, càng không có lễ tiết rườm rà đến thế, tất cả là vì Tạ Nghiễn cũng mang huyết mạch của hoàng tộc họ Lý, cho dù hôn lễ làm đơn giản, quy củ nên có cũng không được chậm trễ.
Cố Niệm thấp thỏm không yên, sự mờ mịt và bất an của ngày đại hôn thúc giục nàng tiến về phía trước, lễ tiết phiền toái và những quy củ của thế gia khiến nàng như thể không thở nổi.
Nàng có thể từ biểu cảm của những người này nhìn ra thái độ của người khác đối với nàng, khinh thường, coi rẻ, hoặc là lãnh đạm, nghi kỵ…
Cố Niệm đã không còn đường lui.
Chuyển sang mùng năm đầu tháng, ngày đại cát.
Tục lệ cưới hỏi của triều Đại Thịnh, ngày nữ tử xuất giá người của nương gia cần phải lánh mặt, nói là không mong không nhớ, nữ nhi gả đi không ngoảnh đầu lại mới có thể sống cuộc đời tốt đẹp.
Nói thì nói vậy, nhưng nếu gia tộc thật sự thương yêu nữ nhi, luôn có thể tìm đủ mọi lý do để tiễn cô nương nhà mình ra cửa.
Vương di nương vốn không muốn thấy Cố Niệm có kết cục tốt, như vậy ngay cả giả vờ làm bộ một chút cũng không tình nguyện, mượn cớ nói bị trẹo lưng không xuống giường nổi, đám người Cố gia đều ngầm hiểu ý, trốn sạch sành sanh.
Trạch viện vắng lặng, bên cạnh Cố Niệm chỉ có một mình Thanh Tâm đứng đó.
Nàng choàng khăn hỷ màu đỏ đứng trong viện, tầm mắt chỉ nhìn đến dưới chân.
Trong hẻm nhỏ truyền đến một trận động tĩnh, hỷ nương* ở ngoài cửa đã bắt đầu hát những lời chúc tốt lành, khi đi vào trong viện, phát hiện vậy mà chỉ có một mình tân nương, không khỏi kinh ngạc, may mà lời nói không dừng, cuối cùng cũng không thất thố.
Hỷ nương*: người lo liệu trong đám cưới
Có người đi tới trước mặt, Cố Niệm năm ngón tay run lên, trong tầm mắt xuất hiện thêm một đôi ủng mềm thêu hoa văn vàng, ý nghĩa tượng trưng vô cùng tốt lành.
Tạ Nghiễn trầm giọng: "Nắm lấy tay ta."
Lòng bàn tay mở ra, năm ngón tay thon dài như ngọc, có mấy vết chai mờ, hắn cầm kiếm giương cung, là một vị tướng quân anh dũng bách chiến bách thắng, mà sau này, nàng sẽ trở thành thê tử của hắn.
Tim Cố Niệm đập thình thịch, chậm rãi nhấc tay, sắc đỏ tươi tắn của hỷ phục làm nổi bật làn da trắng nõn của nàng, đầu ngón tay đặt hờ lên tay hắn.
Trong nháy mắt, Tạ Nghiễn nắm chặt năm ngón tay, hơi ấm cùng sức lực không cho phép cự tuyệt kia lan ra, Cố Niệm nhất thời tâm thần chấn động.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!