Chương 4: Đừng động đậy

Cố Niệm thấy tối nay khách khứa đông đúc, không muốn ngồi chung bàn với người khác, bèn gọi tiểu nhị gói một ít điểm tâm hấp nóng mang đi.

Nàng dẫn Thanh Tâm đi về phố Du Lâm, khi quay lại dược đường thì những người làm trong tiệm vừa ăn cơm xong, đang tự giác thu dọn bát đũa bàn ghế.

Mấy ngày nay vì sự cố ngoài ý muốn ở Vạn Hoa yến, nàng đã vắng mặt mấy hôm, hôm nay mọi người gặp lại nàng không khỏi ân cần hỏi han.

Chuyện ban hôn vẫn chưa truyền ra ngoài, Cố Niệm không muốn sinh thêm rắc rối, chỉ nói qua loa là nhà có việc, mọi người cười cười rồi tản ra.

Tầng một của ược đường dùng để buôn bán, tầng hai được ngăn ra một gian gác xép nhỏ, có thể dùng để nghỉ ngơi hoặc ở lại.

Cố Niệm cứ đến đầu và cuối của mỗi tháng là bận tối mắt tối mũi, thỉnh thoảng sẽ ở lại dược đường, vì vậy mọi người cũng đã quen, không còn thấy lạ.

Nàng ứng phó với những người làm trong tiệm xong, bèn gọi Thanh Tâm ăn cơm, còn mình thì ăn tạm vài miếng rồi vào quầy sổ sách để đối chiếu lại sổ sách đã bị gác lại mấy ngày nay.

Màn đêm dần buông, kinh thành vô cùng náo nhiệt.

Phố Du Lâm nằm sát bên khu chợ đêm sầm uất nhất kinh thành, dòng người tụ hội, một nửa đổ về phố Tân Môn, một nửa kéo đến chợ đêm Hồi Mã Lâu ở phía nam, nơi này ngược lại vừa hay lại được yên tĩnh.

Sắp đến tiết Lập hạ, dược đường theo lệ thường dựng một mái hiên hóng mát ở bên ngoài, bày bàn ghế trường kỷ, cung cấp trà mát miễn phí cho bách tính trong thành đến hóng mát giải nhiệt.

Người qua đường đi ngang dược đường, thỉnh thoảng sẽ ngồi xuống uống một tách trà mát để giải nhiệt.

Một tốp người vừa rời đi, bên ngoài lại có thêm mấy vị khách quen, họ ngồi xuống chiếc ghế thấp, một người trong số đó nhấc ấm trà mát lên lắc lắc, rồi cất tiếng gọi vào trong: "Đông gia cô nương*, có thể mang thêm một ấm trà mát ra đây được không?"

Đông gia cô nương*: Cô chủ

Cố Niệm ở bên trong đáp lại một tiếng, vén rèm đi vào phòng sắc thuốc.

Mấy người nọ vừa trò chuyện vừa đợi, chủ đề không thể tách rời khỏi những chuyện trọng đại trong kinh thành.

Gần đây, chuyện khiến người ta bàn tán say sưa nhất chính là chiến sự ở biên giới phía Bắc cuối cùng cũng đã được dẹp yên, trận chiến này kéo dài đằng đẵng hơn nửa năm, Hoàng đế thân chinh Bắc phạt, thủ lĩnh của mười sáu bộ tộc đều đã quy hàng, chỉ còn lại vài bộ tộc nhỏ lẻ không đáng gờm chạy trốn đến tận sâu trong Mạc Bắc, cả năm trời không dám tái phạm.

Hoàng đế vô cùng vui mừng, vung kim bào ban thưởng cho ba quân.

Một người trong số đó đắc ý nói: "Tiểu thúc tử của khuê nữ nhà biểu thẩm* ta đang làm việc ở Binh bộ, nghe nói Yến vương theo kỵ binh xuất chinh đã nhận được phần thưởng lớn nhất, ngay cả thuộc hạ dưới trướng cũng được thơm lây, thật là lợi hại…"

Tiểu thúc tử của khuê nữ nhà biểu thẩm*: Em chồng của con gái bà thím họ

Lại có người nói: "Ta lại nghe nói, người lập công đầu, chém được tướng giặc lần này là Thế tử của Trấn Nam Hầu!"

"Chậc chậc, hèn gì hôm đại quân tiến vào thành, người dẫn đầu hộ tống bên cạnh Thánh thượng là Tạ Tiểu hầu gia. Quả nhiên hổ phụ sinh hổ tử, Tạ lão tướng quân có người nối dõi rồi!"

Ngay chính lúc này, Cố Niệm xách ấm trà mát vừa mới nấu xong đi ra, bỗng nghe họ nhắc tới Tạ Nghiễn, đáy lòng không khỏi chùng xuống.

Năm ngón tay nàng siết chặt lại, chậm rãi bước lên phía trước, nhấc chiếc ấm rỗng đặt xuống góc tường, rồi thuận tay rót đầy trà mát cho mấy vị đại nương kia, nhận được vài lời cảm ơn.

Chủ đề của họ lại thuận thế chuyển sang: "Các vị có biết, Vạn Hoa yến lần trước, vốn dĩ là Thánh thượng tổ chức để chọn thê tử cho Tiểu hầu gia và Sở vương…"

Người nói vẫn là vị đại nương có chút quan hệ trong quân doanh.

"Sở vương gia đã cập quan* được mấy năm rồi, vậy mà đến nay vẫn chưa chịu thành thân, thật chẳng ra thể thống gì… Ta còn nghe nói, ngài ấy nuôi mấy phòng mỹ thiếp trong phủ, suốt ngày chỉ biết tìm vui hưởng lạc, chậc chậc, danh tiếng không được tốt cho lắm!"

Cập quan*: Chỉ nghi lễ trưởng thành dành cho nam giới, đánh dấu việc họ chính thức bước vào tuổi trưởng thành, thường là 20 tuổi

"Suỵt! Ngươi không muốn sống nữa à! Dám bàn tán lung tung về bậc quý nhân…"

Mọi người lại vang lên một tràng xì xào than thở, Cố Niệm tâm thần bất an, vội xách ấm rỗng đi vào lại dược đường, không còn nghe rõ những lời đàm tiếu bên ngoài nữa.

Vừa hay đụng phải Lăng A Cửu, người trông coi sổ sách của dược đường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!