Chương 23: Rượu Hợp Hoan

Việc này sau đó quả thực đã lắng xuống, chỉ là Tạ Nghiễn không chủ động nhắc tới, Cố Niệm cũng không tiện truy hỏi, càng đem lời Tạ Nghiễn nói muốn tìm ai tính sổ quẳng ra sau đầu.

Dù sao cũng không phải chuyện vẻ vang gì, nói cho cùng quả thực là nàng đã khơi mào xung đột trong ngày lành của người ta, Cố Niệm chỉ mong Thẩm Uẩn Lễ sau này đừng để tâm đến nàng, nếu có cơ hội nàng cũng muốn chính thức dâng lễ tạ tội với hắn ta.

Ngày tháng cứ thế trôi qua, Tạ Nghiễn ở Kinh thành công vụ bề bộn, lại vì gia nhập Vũ vệ được sắc phong Trung Lang tướng, ngày đêm tuần tra canh phòng đi sớm về khuya, tự nhiên rất ít khi đến Sơ Vũ Hiên.

Quan hệ hai người lại quay về như trước, nhưng Cố Niệm thấy mãn nguyện, vẫn như thường lệ đến dược đường làm việc, biết được Vương di nương gần đây lại an phận không ít, trong lòng cuối cùng cũng thấy nhẹ nhõm.

Cố Niệm biết được cuộc đi săn mùa thu sắp tới, cũng chuyên tâm học hỏi Nguyệt Mai tài thêu thùa.

Nàng lén lút chuẩn bị một đôi hộ oản* cho Tạ Nghiễn, thấy chất liệu da thuộc thuộc hàng thượng phẩm, lại muốn may thêm một sợi đai lưng da, đến lúc đi săn bắn cũng có thể dùng tới.

Hộ oản*: Đồ bảo vệ cổ tay

Sau chuyện Thẩm gia, Cố Niệm cuối cùng vẫn còn nghi hoặc, bèn lén lút bảo Thanh Tâm đi nghe ngóng thân thế của Thi Diệu Nhân, tự nhiên là không có kết quả.

Sau đó không biết sao Nguyệt Mai biết được, bèn trách Cố Niệm không tin tưởng, còn nói nghe ngóng chuyện cũ của người xưa đương nhiên do nàng ta ra mặt sẽ hiệu quả hơn, Cố Niệm cảm kích lòng tốt của nàng ta, từ đó an tâm chờ đợi tin tức.

Thấy sắp đến tiết Đại thử, trong cung truyền đến tin tức, thân thể Thái hậu đã khỏe lại, truyền ý chỉ muốn triệu kiến tôn tức phụ*.

Tôn tức phụ*: cháu dâu

Cũng coi như là nhờ hồng phúc của Thái hậu, Cố Niệm cuối cùng lại được gặp Tạ Nghiễn.

Vào cung lễ nghi nhiều, Tiền ma ma căn dặn nửa ngày, Cố Niệm vẫn giữ một chủ ý, ít nói học nhiều, quý nhân không hỏi thì không mở miệng.

Nàng theo Tạ Nghiễn lên xe ngựa, hai người dừng lại bên ngoài cửa nhỏ phái đông của cung thành, do nội quan trong cung dẫn đường đến tẩm cung của Thái hậu.

Những quý nhân Cố Niệm từng tiếp xúc vô cùng có hạn, như Hoàng hậu thì dịu dàng tao nhã, như Trường Bình công chúa thì hoạt bát thẳng thắn, như Lý Ngọc Chân và Tạ Chấn thì hoàn toàn không có dáng vẻ bề trên, dễ gần lại khách khí.

Mà hôm nay vừa gặp Thái hậu, nàng lại sinh ra một tia sợ hãi từ tận đáy lòng.

Nàng đứng trong điện, chưa được ân chuẩn ngẩng đầu, Tạ Nghiễn ngược lại vừa vào cửa đã bị Thái hậu gọi lên phía trước.

Nàng nghe thấy Tạ Nghiễn giọng điệu ôn hòa hàn huyên cùng Thái hậu, Thánh mẫu mỉm cười rạng rỡ, trong lời nói đều là những lời trưởng bối ân cần hỏi han vãn bối, không nói đâu xa, quả thực có thể lập tức nhận ra sự thiên vị này.

Qua một lúc lâu, trong điện bỗng dưng trở nên yên tĩnh, Thái hậu cuối cùng cũng lên tiếng: "Cố thị, ngẩng đầu lên."

Cố Niệm hơi sững sờ, rất nhanh đã hoàn hồn, vội vàng từ từ ngẩng đầu, nhưng lại không dám ngước mắt nhìn thẳng quý nhân, chỉ đành lặng lẽ nhìn xuống đất.

Thái hậu nhất thời không nói gì, như đang đánh giá, qua một lúc mới nói: "Miễn lễ, ban chỗ ngồi."

Cố Niệm sững sờ tại chỗ, nhất thời không biết nên ứng đối thế nào, bao nhiêu lễ nghi Tiền ma ma đã dạy nàng quên sạch sành sanh.

Động tác nàng do dự, trong lúc mờ mịt, giọng Tạ Nghiễn khẽ truyền đến: "Phu nhân, còn không mau tạ ơn."

Thần trí của nàng lập tức quay về an ổn.

Cố Niệm vội vàng phúc thân, Thái hậu cuối cùng cũng mỉm cười: "Đã là gia yến, vậy không cần câu nệ nhiều quy củ như thế, ngươi cứ theo Thiếu Hành gọi một tiếng Hoàng tổ mẫu là được rồi."

Nàng cuối cùng cũng cẩn thận dè dặt ngước mắt lên nhìn, lại thấy trên mặt Thái hậu không có biểu cảm gì nhiều, không rõ vui buồn, giọng điệu ngược lại rất nhẹ nhàng.

Tạ Nghiễn cùng nàng ngồi xuống, Cố Niệm không dám thả lỏng tư thế, sợ lại thất lễ trước tiền điện khiến người ta cười chê.

Thái hậu cũng chỉ nói với nàng vài câu, sau đó chủ đề vẫn xoay quanh Tạ Nghiễn không dứt, tựa như hai bà cháu có vô vàn chuyện thú vị nói không hết, Tạ Nghiễn tự nhiên kiên nhẫn bầu bạn.

Cố Niệm nghĩ đến vừa rồi Thái hậu nói là gia yến, liền biết hôm nay hẳn là phải ở lại trong cung dùng bữa tối, lại bắt đầu căng thẳng.

Nàng đang tự mình thấp thỏm, nội quan bên ngoài lại truyền: "Yến vương điện hạ, Yến vương phi đến!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!