Chương 11: Hắn dường như đã để nàng ở trong lòng

Cố Niệm hai ngày nay không gặp lại Tạ Nghiễn.

Chỉ là Nguyệt Hương đã bị đưa đi khỏi Sơ Vũ Hiên, đổi lại một đại nha hoàn lớn tuổi hơn tiếp nhận, nàng ta tự xưng là Tử Vu, trông có vẻ lanh lợi và yên tĩnh hơn.

Cố Niệm tò mò nguyên nhân, nhưng Nguyệt Mai không chịu nói nhiều, nàng càng không có tư cách để gặng hỏi.

Thái độ của Tiền ma ma đối với nàng vẫn không thay đổi, Tử Vu được sắp xếp trông coi ở Thư Các, không mấy khi gặp mặt nàng, ngược lại Nguyệt Mai không còn lạnh lùng như vậy nữa, Cố Niệm ở Sơ Vũ Hiên cuối cùng cũng không còn nơm nớp lo sợ như thế.

Nàng vẫn không quen lười biếng dậy muộn, nhưng lại cả ngày không có việc gì làm, có điều sáng nay lúc đứng trong tiểu viện phơi nắng, nghe Tiền ma ma dặn dò Nguyệt Mai đến Thư các giúp thu dọn, lúc này mới biết Thánh thượng có lệnh triệu kiến, Tạ Nghiễn hôm nay đã vào cung từ sớm.

Nàng cảm thấy vô cùng nhàm chán gắng gượng qua hết một buổi sáng, lại thấy Tiền ma ma rời khỏi Sơ Vũ Hiên đi truyền thiện*, còn cố ý dẫn theo cả Tử Vu.

Truyền thiện*: Gọi người dọn cơm

Trước đây khi nàng dùng bữa một mình ở Sơ Vũ Hiên, hoặc là Nguyệt Mai một mình đến nhà bếp chính, hoặc là Tiền ma ma sai người chạy việc vặt, chưa từng có lúc nào bà ta phải tự mình đi một chuyến.

Cố Niệm mơ hồ mong đợi, lát nữa Tạ Nghiễn sẽ về sao?

Nàng thấp thỏm nhìn theo bóng lưng Tiền ma ma rời đi, lúc thu tầm mắt về, lại thấy một chiếc lá ngô đồng rụng xuống.

Trên bàn bày ba món mặn ba món rau, buổi trưa theo lệ thường không ăn canh, vì buổi chiều sẽ có điểm tâm, mùa này đa phần là chè hoặc rượu nếp.

Bát đũa vẫn được bày đầy bàn như cũ, tỳ nữ lui ra, Tiền ma ma và Nguyệt Mai đứng hầu một bên, Cố Niệm do dự nhìn về phía hai người, nàng hiểu rằng không cần mở miệng hỏi, ngoại trừ những việc cần thiết, còn những chuyện liên quan đến Tạ Nghiễn, bọn họ càng sẽ không nói cho nàng biết.

Chỉ là nàng nhìn những món ăn này, Tạ Nghiễn chắc là sẽ về… Cố Niệm nhận ra hai món mặn quen mắt, tối hôm đó nàng và Tạ Nghiễn đã từng ăn.

Nàng bèn không dám dễ dàng động đũa, bỗng dưng lại nảy sinh chút hối hận, sao lại không đợi Tạ Nghiễn về Sơ Vũ Hiên mà bản thân đã ngồi vào bàn trước rồi? Trông thật có vẻ không có quy củ.

Nhưng lúc này nếu lại đứng dậy dường như cũng rất mất mặt, há chẳng phải là rõ ràng thừa nhận mình không giữ lễ nghĩa sao?

Nàng đành phải yên lặng ngồi trước bàn, mắt nhìn hơi nóng của bàn thức ăn kia dần dần tan đi.

Cố Niệm có chút sốt ruột, thịt kho tàu thì còn đỡ, chứ cá hấp và rau xào mà hấp lại, e rằng cả hình thức lẫn mùi vị đều sẽ giảm đi rất nhiều.

Mãi cho đến khi trên lớp nước sốt của món thịt kho đọng lại một lớp mỡ mỏng, Cố Niệm mới muộn màng hoàn hồn lại, Tạ Nghiễn chắc là không về Sơ Vũ Hiên nữa rồi.

Nàng có chút hụt hẫng, năm ngón tay khẽ nắm chặt, vừa quay đầu, liền thấy sắc mặt Tiền ma ma vẫn bình thản, còn Nguyệt Mai đã có chút mất kiên nhẫn.

Đúng rồi… theo quy củ, nếu nàng không dùng bữa trưa, đám nha hoàn cũng sẽ bị liên lụy không được ăn, nhưng thân là tôi tớ lại càng không được thúc giục chủ tử dùng bữa, chỉ đành im lặng đứng hầu một bên kiên nhẫn chờ đợi.

Như vậy, Cố Niệm càng cảm thấy mất mặt.

Mấy bữa nay nàng đều dùng cơm đúng giờ, ăn cũng không ít, rõ ràng là khẩu vị rất tốt. Nhưng hôm nay lại chần chừ mãi không động đũa, chẳng phải là đang mong Tạ Nghiễn trở về Sơ Vũ Hiên hay sao?

Tâm tư của nàng không giấu được, có thể bị người khác dễ dàng nhìn thấu, Cố Niệm không khỏi càng thêm xấu hổ.

Nàng nhất thời tâm loạn, vội cầm lấy đũa, hoa cả mắt, nhưng lại không biết nên gắp món nào.

Trong sân truyền đến tiếng bước chân, Cố Niệm sững sờ.

Hắn về rồi…

Nàng thoáng chốc quên cả động tác trong tay, ngây người nhìn ra cửa.

Trước thềm có tiếng động, bước chân Tạ Nghiễn vững vàng, di chuyển đến bên cửa, ánh nắng rọi lên người hắn, hơi thở của Cố Niệm dường như cũng ngưng đọng lại.

Tạ Nghiễn vận một thân thường phục màu trắng ánh trăng, áo mỏng đai lỏng, tựa như trích tiên.

Cố Niệm cứ ngỡ hắn là thiếu niên tướng quân, hiếm khi mặc y phục màu sáng, nàng và hắn vốn dĩ quen biết chưa lâu, tự nhiên chưa từng ngờ rằng hắn cũng sẽ ăn vận như một công tử bình thường, nhất thời nhìn đến kinh ngạc vô cùng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!