Chương 10: Trinh tiết

Tạ Nghiễn quay về Sơ Vũ Hiên, vừa lúc tỳ nữ truyền thức ăn cuối cùng xách theo hộp đựng thức ăn ra cửa.

Nàng ta cúi người hành lễ với Tạ Nghiễn, rồi đi theo những người khác lui về gian bếp nhỏ.

Tiền ma ma là một trong những cung nữ theo hầu Lý Ngọc Chân khi xuất giá, xem như là người cũ trong Hầu phủ, Tạ Nghiễn từ nhỏ đã được bà ta chăm sóc, chủ tớ hết lòng tin tưởng nhau.

Bàn thức ăn này do Tiền ma ma đặc biệt chuẩn bị, trên bàn quả thật đều là những món Tạ Nghiễn thường thích ăn, chỉ là bên bàn nhiều thêm một gương mặt khiến hắn không vui vẻ.

Cố Niệm thấy hắn vào cửa, vội đứng dậy, lại lấy lòng mà mỉm cười với hắn, dáng vẻ dường như còn muốn nói chuyện với hắn.

Tạ Nghiễn chặn lời trước: "Ăn cơm."

Nửa chữ bên miệng Cố Niệm còn chưa kịp bật ra, âm thanh đã bị bóp nghẹt trong cổ họng, vẻ mong đợi trên mặt nàng nhanh chóng tiêu tan, đành phải ngoan ngoãn ngồi đối diện Tạ Nghiễn, nhưng lại chần chừ mãi không dám động đũa.

Hai người im lặng ngồi đối diện một lát, Cố Niệm không biết phải làm sao.

Tạ Nghiễn liếc nàng một cái, nhìn ra sự lúng túng của nàng, im lặng đè tay áo nhấc đũa, mang tính tượng trưng gắp một miếng ngó sen giòn trong đĩa rau xào thập cẩm trước mặt.

Cố Niệm thấy vậy, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới cầm lấy đũa.

Tiền ma ma và Tần Trọng Văn đứng hầu bên cạnh, ánh mắt hơi lay động, nhưng khó mà nhận ra.

Đợi đến khi Cố Niệm thật sự bắt đầu động đũa, Tiền ma ma lúc này mới gọi Nguyệt Mai đang đợi ngoài cửa vào gắp thức ăn cho Tạ Nghiễn.

Cố Niệm lại sững sờ, hóa ra Tạ Nghiễn ăn cơm cũng có người hầu hạ bên cạnh… Vậy nàng làm thế này rốt cuộc là nên hay không nên, có hợp quy củ không?

Nhưng nàng rất nhanh đã nghĩ thông suốt.

Ở Sơ Vũ Hiên làm gì có quy củ duy nhất nào? Chỉ cần Tạ Nghiễn thích, người khác nửa lời phản đối cũng không được nói.

Hắn chính là quy củ duy nhất.

Món ăn đêm nay lại phức tạp hơn một chút, tổng cộng hai người ăn, lại có đủ tám món ăn một món canh một món điểm tâm, đủ loại từ thịt cá đến rau xanh, bát đũa bày đầy bàn, hẳn là ăn dùng một bát, món rau thanh đạm dùng bát riêng, món mặn như thịt cá lại đổi bát nữa.

Cố Niệm ăn rất chậm, cũng tò mò về nguyên liệu và cách làm của mỗi món ăn, mấy lần muốn nói lại thôi, đều bị ánh mắt lạnh lùng sắc bén của Tiền ma ma nhìn đến phải nuốt trở vào.

Thường thì miếng này còn chưa nếm ra mùi vị gì, Nguyệt Mai đã gắp thêm món tiếp theo cho nàng.

Nàng không thể hỏi, chỉ có thể im lặng nếm thử, phát hiện món nào cũng vô cùng ngon miệng, khẩu vị của nàng và Tạ Nghiễn lại rất giống nhau.

Nàng ăn một bát canh, nếm ra nguyên liệu hẳn là thịt bò non thái nhỏ, còn có một số nguyên liệu phụ khác vẫn chưa phân biệt được. Sau đó lại ăn xong một bát cơm, bỗng thấy ăn quá no, lại không tự chủ được bắt đầu nấc cụt.

Má hồng Cố Niệm ửng lên xấu hổ, chỉ cảm thấy mình thất thố, đành phải im lặng đưa tay che miệng, nhưng bả vai lại cứ nhấp nhô không ngừng, nàng cảm thấy vô cùng mất mặt.

Tiền ma ma nhíu mày lắc đầu, Nguyệt Mai bĩu môi cười không tiếng động, Tạ Nghiễn đương nhiên cũng nhận ra sự khó xử của nàng, chau mày liếc qua, không khỏi cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ.

Hắn nhận lấy khăn tay Nguyệt Mai đưa tới, lau sạch miệng, nói nhỏ: "Dâng trà."

Tiền ma ma lại đảo mắt, đi sang đầu bàn ăn bên cạnh tự mình bưng hai chén trà hoa tiến lên. Tạ Nghiễn nhận lấy chén trà chỉ nhấp nhẹ một chút, liền đặt xuống, từ từ đứng dậy.

Cố Niệm ngồi uống từ từ mấy ngụm, theo phản xạ ngước mắt nhìn theo động tĩnh của Tạ Nghiễn, chỉ thấy hắn đã vòng qua bình phong rẽ vào gian bên, Tần Trọng Văn lập tức đi theo.

Nàng đành phải ngồi thẳng người lại, tiếp tục dùng trà hoa để đè cơn nấc, một chén trà uống vào bụng cuối cùng cũng dịu đi không ít.

Cố Niệm nhận lấy khăn tay Nguyệt Mai đưa, nhẹ nhàng lau khô môi, khẽ nói một tiếng cảm ơn.

Nguyệt Mai khẽ mỉm cười, không vô lễ với nàng nữa.

Tiền ma ma gọi tỳ nữ vào trong dọn dẹp, Cố Niệm đứng bên cạnh luống cuống tay chân, cũng không biết phải làm sao, cuối cùng đành gắng gượng đi qua gian bên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!