Cố Niệm sau này nghĩ lại, Vạn Hoa yến tựa như một giấc mộng ly kỳ.
Nàng vẫn giữ nguyên tư thế quỳ trên đất nghe tuyên Thánh chỉ, đầu gối tê dại chẳng hay mỏi nhức, trong đầu ong ong một mảng.
Sau lưng nàng, từ chính sảnh truyền đến tiếng chửi mắng liên hồi.
Vương di nương giận dữ đập bàn, lửa giận ngập lòng không chỗ trút: "Mệnh của người ta đúng là tốt thật đấy! Ta nhổ vào, sao ta lại không biết, nó lại có thủ đoạn hay ho bẩn thỉu như vậy chứ?"
Hu hu, lại có tiếng thiếu nữ nức nở truyền đến.
Đó là thân nữ nhi* của Vương di nương, Cố Tuyết Ngưng, Vạn Hoa yến ngày đó vốn là cơ hội tuyệt vời để nàng ta trèo rồng bám phượng, cuối cùng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn này của Cố Niệm.
Thân nữ nhỉ*: nữ nhi ruột
Nàng ta lòng đầy oán hận, vừa khóc vừa mắng Cố Niệm thấp hèn ác độc, phá hỏng chuyện tốt của mình.
Khuôn mặt tương đồng của hai mẫu nữ họ bỗng chốc trùng khít lên nhau, Cố Niệm ngẩn ngơ hồi thần, những lời lẽ oán độc của Vương di nương văng ra khỏi cửa, chui thẳng vào đầu óc nàng.
"Hay lắm, hay lắm! Hẻm Tuyên Liễu nho nhỏ vậy mà lại sắp có một vị Thế tử phu nhân, mày mới trong sạch làm sao, nói ra ngoài ai mà tin nổi!"
Cố Niệm cuối cùng cũng chống gối chậm rãi đứng lên, nha hoàn Thanh Tâm vội bước lên đỡ nàng đứng vững, khẽ than một tiếng, rồi thấp giọng hỏi: "Cô nương, hay là người về phòng nghỉ ngơi một lát trước đã?"
Vương di nương đang nổi giận ngút trời, không ai dám bước lên chuốc bực vào thân, Cố Niệm liếc nhìn chính đường một cái, gật đầu, lẳng lặng đi về gian phòng ở góc hẻo lánh trong hậu viện.
Nàng tâm thần bất an ngồi trước bàn, nhìn ấm trà mà xuất thần.
Sự việc bắt nguồn từ đâu, và vì sao lại biến thành cục diện đáng hổ thẹn như vậy? Nàng nhất thời lại thấy vô cùng hoảng hốt…
Nàng chỉ nhớ mang máng ngày đó đã uống một tách trà ngọt do cung nữ đưa tới, sau đó toàn thân rã rời mềm nhũn, không còn chút sức lực.
Ngay lúc thất thần mụ mị, nàng đã đâm sầm vào lồng ngực ấm áp của người ấy.
Năm ngón tay hắn dùng lực vừa vững vừa chắc, đỡ lấy cánh tay mềm oặt của nàng định đỡ nàng dậy, nhưng nàng đứng không vững, mất thăng bằng ngã nhào về phía trước, hai người thuận thế ngã sóng xoài ra đất, nút áo của nàng không may mắc vào ngọc bộic bên hông hắn.
Sau một hồi giãy giụa, đai áo Cố Niệm lỏng ra, hai ống tay áo vừa vặn trượt xuống vai, nàng hoa mắt chóng mặt khẽ thở hổn hển, ngẩng đầu lên, tầm mắt chạm phải đôi mắt sâu thẳm tựa biển cả kia.
Tạ Nghiễn khẽ cau mày, còn chưa kịp thốt ra lời nào, bên ngoài đã truyền đến tiếng kêu khẽ của Trường Bình công chúa.
Rồi sau đó, liền thấy Hoàng hậu mặt đầy vẻ giận dữ cùng một đám cung nữ cúi gằm đầu không dám nhìn thẳng.
Cảnh tượng hỗn loạn, nàng lập tức bị Tạ Nghiễn đẩy sang một bên, nhưng y phục lại thuận theo ngọc bội trên người hắn mà bị kéo xuống.
Hoàng hậu lập tức ra lệnh cho người đóng chặt cửa phòng, không một ai dám nhiều lời.
Nhưng chuyện ngoài ý muốn này vẫn truyền đi khắp cung, nhất thời gây xôn xao dư luận, Tạ gia không thể không đưa ra một lời công đạo.
Mấy ngày sau, Thánh thượng ban hôn, Cố Niệm kinh ngạc khôn xiết.
Tin tức không cánh mà bay, đám đông thế gia không ai lường trước được, vị Tạ Tiểu hầu gia tiên y nộ mã* nức danh kinh đô, vậy mà lại để mắt tới một nữ tử bình dân xuất thân thấp kém tại Vạn Hoa yến.
Tiên y nộ mã*: Áo quần đẹp đẽ, cưỡi ngựa oai phong, ý chỉ thanh niên quý tộc phong độ
Vạn Hoa yến vốn dĩ là để cho con cháu các thế gia ở Kinh đô kết lương duyên, bách tính tầm thường chỉ có thể đứng xa mà trông, nhà họ Cố là môn hộ thấp bé, dĩ nhiên không có tư cách nhận thiệp mời tham dự.
Nhưng Vương di nương đã tốn không ít công sức mưu tính, cuối cùng cũng được như ý nguyện đưa Cố Tuyết Ngưng vào chốn danh lợi này.
Bà ta một lòng mong mỏi thân nữ nhi của mình có thể nổi bật nhất tại Vạn Hoa yến, đừng nói là được những người trong dòng dõi hoàng tộc để mắt, chỉ cần được vị thế gia công tử nào đó nhìn trúng, nửa đời còn lại của Cố Tuyết Ngưng coi như vinh hoa phú quý trong tầm tay.
Cố Niệm chẳng qua chỉ là người đi kèm không ai thèm để ý.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!