Trằn trọc một đêm, Rhodes cho rằng cần phải tính toán cho tương lai mình. Trong lúc rửa mặt cùng Hansen, hắn bóng gió hỏi mục đích chuyến đi này của Hayden.
Hansen thuận miệng nói: "Trở về Fariel tham dự đại điển đăng cơ cùng hôn lễ hoàng thái tử điện hạ"
Hắn biết ngay mà, biết ngay mà.
Trước khi nghe được đáp án này Rhodes đã có chuẩn bị trong lòng rồi, nhưng sau khi chính tai nghe được vẫn cảm giác tuyệt vọng tới choáng váng. Khó khắn lắm hắn mới trốn khỏi địa phương kia, giờ lại trơ mắt nhìn mình bị dâng trở lại.
"Ông sao thế?" Hansen vỗ vai hắn, lại thiếu chút nữa đẩy hắn ngã xuống con suối.
Rhodes chật vật ổn định thân hình, diện vô biểu tình nói: "Không có gì". Đây là thói quen hắn dưỡng bao năm, bất kể nội tâm sóng gió gào thét thế nào, mặt ngoài hắn vẫn vân đạm phong khinh.
Hansen nói: "Với thân phận của tiểu thư Monica, hẳn là cũng sẽ nhận được lời mời"
…
Cái này so với Quang Minh thần pháp còn khủng bố hơn.
Rhodes nói: "Tiểu thư thân thể không tốt lắm"
"A, đúng vậy. Ta nghĩ hẳn là nên đề xuất với nguyên soái dùng Quang Minh thần thủy". Hansen nói, "Có lẽ sẽ có hiệu quả"
Rhodes nghe được lông tóc toàn thân đều dựng đứng. Vừa nghĩ đến cảnh Quang Minh thần thủy được rót vào bụng, hắn liền cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều bốc cháy rừng rực. May mà, may mà, là rót vào bụng Mundra, không phải bụng hắn.
Hắn hơi thả lỏng. Có điều sau khi Mundra uống Quang Minh thần thủy rất có thể sẽ bại lộ thân phận. Đến giờ vẫn chưa từng nghe nói có pháp sư vong linh nào uống Quang Minh thần thủy, cho nên không ai dám chắc chắn pháp sư vong linh uống phải Quang Minh thần thủy sẽ gặp hậu quả gì. Đến lúc Mundra bại lộ thân phận, vậy hắn cũng sẽ bị…
Rhodes giật thót, mạnh đứng lên.
Hansen vẩy tay cho khỏi ướt, cũng đứng lên nói: "Ăn xong bữa sáng thì chuẩn bị lên đường"
"Chờ chút. Tôi muốn đi đại tiện" Rhodes nói.
Hansen nhìn hắn, chầm chậm bịt mũi.
"…" Cậu ta không định bắt hắn tụt quần ngày trước mặt đấy chứ? Sắc mặt Rhodes trở nên rất khó coi.
Qua một đêm nghỉ ngơi, cuối cùng Mundra cũng có thể tập trung tinh thần lực.
Bởi vì chịu áp chế của Quang Minh thần lực, liên hệ giữa cậu và vong linh bị hạn chế ở mức thấp nhất, gần như không khác gì người bình thường, cũng bởi vậy cho nên khí tức của vong linh trên người cậu mới không bị phát giác. Nhưng như vậy có lợi mà cũng có hại, tuy cậu có thể che giấu thân phận nhưng khí vong linh ẩn trong cơ thể kêu gào nhộn nhào, không ngừng tranh đấu cùng Quang Minh thần lực, đẩy cơ thể rơi vào tình trạng suy yếu cực độ.
Qua một đêm đối chọi, khí vong linh và Quang Minh thần lực rốt cuộc cũng đạt được trạng thái tương đối cân bằng, cậu ngoại trừ không thể thoải mái sử dụng ma pháp vong linh, còn cơ thể đã có thể tự do cử động.
Cậu nghe được xung quanh có âm thanh lao xao, sau đó một bàn tay áp lên trán cậu, nhỏ giọng hỏi: "Ổn chứ?"
Thứ cảm xúc dịu dàng này đã đánh thức ký ức ngủ say trong cậu. Năm đó cậu mới năm tuổi, bởi vì nhìn thấy giòi bọ ăn xác mà ốm nặng ba ngày ba đêm, lúc đó lão sư cũng sờ trán săn sóc cậu như vậy. Nhưng hồi ức tốt đẹp chỉ có một lần, sau khi lão sư phát hiện cậu mê luyến loại cảm xúc này thì không chịu làm vậy nữa. Ông nói: "Pháp sư vong linh thích người sống sẽ không phải một pháp sư vong linh xuất sắc".
Từ ngày đó, lão sư không ngừng bồi dưỡng cậu ở chung cùng đủ loại vật chết, để cậu học yêu thích vẻ đẹp của chúng từ mọi góc độ.
Cậu giật giật mí mắt. Hồi ức từ rất lâu trở về, ít nhiều khiến cậu bồi hồi.
Hayden ngay lập tức phát hiện phản ứng của cậu, rụt tay về nói: "Sáng sớm tốt lành, tiểu thư Monica"
Mundra mở mắt, diện vô biểu tình nhìn hắn.
Hayden nói: "Em muốn tự mình xuống giường rửa mặt, hay là…"
Hắn còn chưa nói xong, Mundra đã trở người xuống giường, đi ra ngoài.
Hansen mang theo Rhodes đã đại tiện xong quay trở về, nhìn thấy Hayden cười tít mắt theo sát phía sau Mundra, đi về phía con suối nhỏ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!