Đầu tường tối đen chợt xuất hiện hai đốm lửa. Hai cây đuốc một trước một sau ló ra khỏi thềm đá bên cạnh cổng thành.
Khoảng cách song phương dần kéo lại theo bước chân vững vàng của nhóm người Hayden.
Ánh lửa cây đuốc chợp chờn, chiếu rạng hai gương mặt vừa mệt mỏi vừa hung hãn. Thể trạng vạm vỡ như nhau cho nên rất khó để phân biệt hai người, chỉ có thể dựa vào màu tóc khác nhau phân biệt bọn họ.
Susan cũng dựa vào đó để giải thích, "Tóc nâu là Johnny của đội lính đánh thuê Thiết Tam Giác. Anh ấy không phải kỵ sĩ, là binh lính xuất ngũ. Tóc đỏ là Luther của đội lính đánh thuê Tật Phong. Anh ấy là kỵ sĩ cấp hai"
"Susan". Con mắt Luther hõm sâu bên dưới hàng mày. Dưới ánh sáng lờ mờ, con mắt bị xương mày che phủ trông như hai hang động đen thẫm, cực kỵ hung dữ, "Bọn họ là ai?"
Giọng điệu của gã rất bình thản, nhưng Hayden và Hansen không hề nghi ngờ giây tiếp theo gã sẽ bất ngờ xuất thủ đoạt mạng bọn họ.
"Vị này là nguyên soái Hayden Navister, đội trưởng đội thị vệ của ngài cậu Hansen, còn có, tiểu thư Monica". Giọng nói trong trẻo của Susan đột nhiên xáo trộn biểu hiện bình tĩnh giả dối của Luther và Johnny.
Bọn họ gần như đồng thời hô lên: "Hayden Navister?" Tiếng hô biến điệu trong làn gió đêm. Luther không thể tin nổi lặp lại một lần: "Hayden Navister? Sao có thể?" Trái tim bị đại quân vong linh hành hạ suốt mười ngày tưởng chừng vỡ nát chợt nhảy dựng lên vì sung sướng kích động. Luther giống như một đứa trẻ quay sang nhìn Johnny, muốn tìm kiếm đồng tình.
Nhưng vẻ lạnh lùng trên mặt Johnny đã đả kích mạnh mẽ kì vọng của gã, khiến cái đầu gã nguội trở lại. Gã hoài nghi nhìn chằm chằm Hayden nói: "Ngươi chẳng qua chỉ trùng tên nguyên soái chứ gì?" Mặc dù Hayden Navister tiếng tăm lừng lẫy ở Đế Quốc, lập rất nhiều chiến công, là biểu tượng của quân nhân Đế Quốc, nhưng đồng thời, hắn cũng là quý tộc, hơn nữa là một quý tộc hiển hách chìm trong ca ngợi hoa mỹ, được bao quanh bởi hoa tươi vàng bạc. Hắn sao có thể chạy đến biên thành đã bị Đế Quốc quên tiệt này?
Susan vội thuật lại giải thích của Hayden trước đó, nhưng Johnny và Luther càng không tin.
Một nguyên soái nhấc tay động chân đều ảnh hưởng đến Đế Quốc một thân một mình đi thăm bạn?
Luther giận tái mặt, "Susan. Giờ không phải lúc có thể hồ đồ"
Susan nói: "Những gì tôi nói đều là thật. Thầy George đã xác nhận thân phận của ngài ấy". Lúc này, cô biết mình có nói gì cũng không có giá trị, chỉ có thể mang thầy ra.
Luther hừ mũi, quay đầu nhìn Johnny.
Johnny lạnh lùng nhìn Hayden nói: "Ngươi chứng minh thế nào?" Gã vừa dứt lời, một thanh kiếm đã đè trên vai gã bằng tốc độ gã hoàn toàn không kịp phản ứng, cách cổ gã hai centimet không đổi.
Hansen nắm kiếm, cười híp mắt nói: "Phần lớn thời gian, ta đều là một người thân thiện"
Darren bị hắn đẩy sang ma pháp sư thực tập đứng bên cạnh. Người nọ luống cuống muốn đỡ Darren, chính mình lại bị sức nặng đè ngã ngửa, cuối cùng phải nhờ ba bốn ma pháp sư thực tập hiệp lực mới đỡ nổi người.
Sắc mặt Johnny trở nên cực kỳ khó coi. Bất luận người nào bên cổ có thêm một thanh kiếm như vậy, sắc mặt đều không thể tốt được.
"Nhưng", giọng nói Hansen chuyển lạnh, "Nếu có người ở trước mặt ta nghi ngờ nhân cách nguyên soái Hayden, thái độ của ta có thể sẽ trở nên hung ác"
"Ta nghĩ không phải hắn nghi ngờ nhân cách nguyên soái Hayden, mà là hắn nghi ngờ thân phận nguyên soái Hayden". Một người đàn ông ôn hòa tầm ba bốn mươi tuổi bước xuống thềm đá đi tới. Conrad thấy Johnny và Luther đi xuống lâu như vậy vẫn không trở lên, cho nên cũng xuống nhìn xem, không ngờ lại nghe được tin tức khiến người khiếp sợ như vậy.
Hayden và Hansen đã sớm biết y đứng bên nghe lén, không hề bất ngờ trước sự xuất hiện của y.
Hayden mỉm cười nói: "Nếu thân phận của ta khiến các ngươi băn khoăn, ta không ngại các ngươi coi ta là một kỵ sĩ cấp mười tên là Hayden"
Ngọn lửa oán giận trong mắt Johnny và Luther nháy mắt xẹp mất nửa, ngay cả Conrad cũng trầm mặc.
Đúng vậy, người thanh niên này có phải nguyên soái Hayden không không quan trọng, quan trọng là, hắn có thật là kỵ sĩ cấp mười, hắn có thật là… đến giúp bọn họ.
Conrad im lặng một lúc lâu mới nói: "Hiện tại là thời gian khác thường, hoàn cảnh của chúng ta rất khó khăn. Pháp sư vong linh rất xảo quyệt, chúng ta không cách nào xác định có phải bọn chúng đang bàn mưu tính kế đối phó chúng ta hay không…"
Ông ta nói rất hàm súc, nhưng Hansen thì nói trắng ra: "Càng không cách nào xác định chúng ta có phải kết quả âm mưu của bọn họ hay không"
Đã nói đến thế, Conrad cũng thản nhiên, "Hi vọng mấy người có thể hiểu được"
Hansen nói: "Nói cách khác, các ngươi không cần chúng ta giúp đỡ? Được rồi, ta nghĩ chúng ta nên đi tìm một quán trọ trải qua một đêm dài đằng đẵng này thôi. Vừa vặn ta buồn ngủ rồi". Hắn cố tình ngáp một cái.
Mundra đã sớm dựa vào ngực Hayden ngủ say sưa.
Conrad lưỡng lự nói: "Đương nhiên, chúng ta cũng đích thực rất cần sự giúp đỡ của mọi người"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!