(*) Tên chương nó vốn là tiếng trung thôi, nhưng cái tòa thành màu xanh này cũng là tên riêng nên tự phịa cho nó cái tên tiếng Anh chả liên quan, người đọc thông cảm nhớ "-" (hay là lấy tiếng Ý Blu Castello cho thêm tí kỳ bí =) )
Phân hội của công hội ma pháp ở thành Cutler không lớn, phân hội trưởng đóng ở đây chỉ là ma pháp sư cấp bảy. Người có quyền thế nhất gã từng gặp là hội trưởng công hội ma pháp, chính vào cái ngày nhậm chức nào đó, tại tổng bộ công hội ma pháp ngẫu nhiên gặp được. Bởi vậy khi gã nghe nói xe ngựa của nguyên soái đế quốc được tân hoàng đế bệ hạ cực kỳ coi trọng đi về phía này, gã rất xấu hổ trốn mất.
Do đó khi Hayden đến phân hội, nghênh tiếp hắn là một tiểu ma pháp sư cấp ba.
"Thầy ông ấy… Ớ, thầy, tiêu tiêu… tiêu chảy! Thầy, đau dạ dày". Nói chuyện với một đại nhân vật như vậy, tiểu ma pháp sư cảm thấy áp lực rất lớn.
Hayden tưởng rằng cậu ta bẩm sinh nói lắp, mỉm cười, không nói gì.
Tiểu ma pháp sư hơi thở phào, "Có gì có thể… Có thể có thể, giúp ngài không?" Hu hu. Cậu khẳng định câu không phải người nói lắp. Ít nhất là trước ngày hôm nay, cậu không hề nói lắp.
Hayden nói: "Ta muốn dùng ma pháp trận truyền tống đi thành Mael"
Tiểu ma pháp sư nói: "Được được. Ngài đi theo tôi"
Hayden hỏi: "Có thể mang theo xe ngựa của ta cùng đi không?"
Tiểu ma pháp sư bối rối nói: "Ma pháp trận của chúng tôi rất nhỏ, có thể, có thể không không không không được". Cậu lại khẩn trương rồi.
Hayden cười nói: "Không sao. Nhưng phải nhờ các ngươi thay ta chăm sóc xe ngựa của ta rồi, ta sẽ trả phí tổn"
"Không không không, được được! Có thể, không vấn đề". Ngay cả tiểu ma pháp sư cũng không biết rốt cuộc mình muốn nói cái gì.
Hayden nói: "Như vậy, chúng ta đi xem ma pháp trận thôi"
"A. Được được". Tiểu ma pháp sư đi được một đoạn, bất ngờ dừng lại, lúng túng cúi đầu.
Vẻ bối rối của cậu làm ngay cả Hansen cũng nhìn không đành, chủ động nói: "Quên gì à?"
Tiểu ma pháp sư đỏ bừng cả mặt, sắc đỏ lan xuống tận cổ, dùng âm thanh lí nhí không lớn hơn tiếng ruồi vo ve là bao nói: "Đi đi đi, nhầm rồi"
Hansen thông cảm nhìn cậu. Mồm nói lắp thì thôi, không ngờ ngay cả đầu cũng hỏng, may mà là một ma pháp sư, nếu không nhất định sẽ bị người bắt nạt rồi?
"Có thể nhân cơ hội này tham quan công hội ma pháp cũng tốt lắm". Hayden mỉm cười đáp lời.
Tiểu ma pháp sư ngẩng đầu, hai mắt lấp lánh ánh sáng vừa cảm động lại vừa xấu hổ.
Hansen vội ho một tiếng nói: "Vậy đường đúng ở đâu?"
Tiểu ma pháp sư vội dẫn bọn họ đi ngược trở về một đoạn, sau đó rẽ ở một lối ngoặt.
Công hội ma pháp mặc dù không rộng, nhưng hành lang lại dài và hẹp. Bọn họ loanh quanh ba phút mới nhìn thấy ma pháp trận truyền tống được vẽ ở chính giữa một gian đại sảnh hình tròn. Ánh sáng bảo thạch trên ma pháp trận đã hơi tối.
Hansen lo lắng hỏi: "Nhìn qua, bảo thạch không còn năng lượng nữa"
Tiểu ma pháp sư vội giải thích nói: "Không không cần lo. Đấy là bụi". Cậu nói xong, cúi người, dùng tay áo của mình lần lượt lau sạch từng viên đá quý.
Bảo thạch vốn xám xịt không thấy ánh sáng sau khi qua tay cậu, dần dần lấy lại vẻ rực rỡ.
Hansen trừng mắt há mồm nói: "Rốt cuộc bao lâu rồi chưa ai tới đây?"
Tiểu ma pháp sư nghiêng đầu nghĩ một chút nói: "Người lần trước tới, hẳn là… gần nửa năm trước"
Hansen im lặng. Chẳng trách phân hội trưởng công hội ma pháp luống cuống đến độ tiêu chảy, kinh doanh thực sự quá thảm.
Tiểu ma pháp sư nói: "Trước đây người ta thích đến thành Fariel, sau lại thích thành Mise, người tới nơi này rất ít"
Hayden nói: "Cutler là thành thị rất đẹp, tin rằng có một ngày nàng sẽ tỏa sắc màu rực rỡ đặc biệt của riêng nàng"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!