Chương 27: Cuộc chiến nữ nhân (bảy)

So với ngày đó cả đường trầm mặc, Gregory lúc này nhìn qua như được phủ lên một tầng kim sa vô hình, toàn thân tràn đầy vẻ tự tin thận trọng. Y chào hỏi Hayden cùng phu nhân Demi, sau cùng ánh mắt dừng lại trên người Mundra, ôn nhu lại bao dung.

Phu nhân Demi cười nhạt trong lòng, bất động thanh sắc kéo Mundra đến bên người, dùng thân thể mình chắn đường nhìn của Gregory, mỉm cười nói: "Không ngờ gặp lại sớm như vậy. Ta còn tưởng lần gặp mặt sau sẽ lâu lắm, bởi vì ta đang định nghe theo dự định của Monica, đưa con bé trở về quê hương của mình"

Gregory nói: "Thành Mael? Thật khéo, vừa hay tôi cũng định đến đó, tôi nghĩ, tôi có thể đưa cô ấy đi một đoạn đường"

Phu nhân Demi nói: "Sao có thể lại làm phiền cậu? Ta định tự mình đưa con bé về"

Gregory cười nói: "Có thể đồng hành với phu nhân và Monica, là vinh hạnh của tôi"

Phu nhân Demi nhìn nụ cười bình tĩnh kiên trì của y, thầm khinh thường, ngoài miệng lại nói: "Vậy thật tốt quá. Ma pháp trận của Fariel đã không sử dụng được nữa, phải tới thành Mise trước. Nếu được cậu hộ tống, ta tin trên đường sẽ cực kỳ an toàn"

Gregory nói với Hayden: "Ngài không bận tâm giờ tôi đưa Monica trở về chứ"

Hayden nói: "Đương nhiên rất bận tâm"

Gregory ngẩn người.

Hayden cười nói: "Ta đang định mời cậu và Monica dùng bữa trưa". Hắn dừng một chút, nhìn phu nhân Demi nói, "Phu nhân không bận tâm chứ?"

Phu nhân Demi cười nói: "Đương nhiên. Tôi đương phiền não làm thế nào đưa ra lời mời, không ngờ lại để ngài giành trước"

Gregory cũng cười, "Vậy tốt quá. Tôi vẫn muốn tìm một cơ hội nói lời cảm tạ với nguyên soái"

Ba người đều cười, hơn nữa đều cười đến ý vị thâm trường.

Phu nhân Demi kéo tay Mundra, quay lại nhìn phát hiện cậu đã ngồi xuống, cuộn người trên hai chân, dường như định ngủ ngồi. Cô cầm tay cậu vô thức siết chặt, trách nói: "Thế này thực quá thất lễ!"

Hayden vội nói: "Có lẽ là lạ phòng ảnh hưởng tới giấc ngủ của cô ấy. Cũng phải một lúc nữa mới tới giờ dùng bữa trưa, chi bằng để cô ấy lên lầu ngủ một lúc"

Gregory nói: "Cảm tạ, bữa này hẳn là do tôi mời khách"

Phu nhân Demi nói: "Đâu được, ta mới là người đưa ra lời mời khách sớm nhất"

Hayden mỉm cười nói: "Nhưng hiện tại hai người đang ở nhà ta, ta nghĩ không gì thuận tiện bằng cây nhà lá vườn"

Phu nhân Demi và Gregory còn muốn nói tiếp, Hayden đã đưa tay về phía Mundra.

Mundra nhìn nhìn hắn, lập tức chủ động buông tay phu nhân Demi, đưa tay về phía hắn, tùy ý hắn nắm lấy kéo đi.

Bóng hình một cao một thấp chậm rãi sánh bước đi lên cầu thang, hài hòa bất ngờ.

Chờ bọn họ hoàn toán biến mất khỏi tầm nhìn, phu nhân Demi lập tức thôi tươi cười nhìn Gregory nói: "Ta nghĩ chúng ta nhất định phải nói chuyện"

Gregory không nói gì theo sau cô, đi đến hoa viên.

Bãi cỏ ánh lên sắc xanh mướt trong ánh nắng rực rỡ. Gregory và phu nhân Demi giẫm trên cỏ, bầu không khí cứng ngắc đối lập cực điểm với cảnh vật xung quanh.

"Ta nghĩ ngươi cần phải giải thích cho ta". Phu nhân Demi ngẩng cao đầu, ngạo mạn trừng y.

Gregory ngơ ngác nói: "Giải thích gì?"

"Monica!" Phu nhân Demi nói, "Thôi giả bộ mất trí nhớ đi. Ngươi biết, không đời nào có chuyện đó!"

Gregory bất đắc dĩ nhún vai nói: "Tôi không hiểu phu nhân hiểu lầm tôi điều gì, nhưng tôi rất tiếc phải nói với người, tôi thực sự mất trí nhớ"

Phu nhân Demi nói: "Vào thời khắc mấu chốt trở về gia tộc Dana không giống điều mà Gregory mất trí nhớ làm được"

"Thời khắc mấu chốt?" Gregory nghi hoặc nhìn cô, hỏi dò, "Ý phu nhân là chỉ tình trạng tồi tệ của Fariel hiện nay? Đang tiếc, tôi không thể giúp được gì"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!