Chương 2: Hai kẻ lừa đảo (hai)

Bộ xương ngựa chở hai người, đi có phần chậm.

Có điều Rhodes cũng chẳng gấp gáp. Hắn thừa hiểu tính tình mấy cô tiểu thư quý tộc này — trời nắng gắt nghỉ một chút, đường quá dốc nghỉ một chút, trời tối rồi nghỉ một chút, tóm lại, lấy tốc độ của bọn họ tối đa xâm xẩm tối sẽ đến được nơi nhóm người kia nghỉ chân, nhất định sẽ không bị bỏ lại mất.

Kinh nghiệm của hắn đã được chứng minh là hoàn toàn chính xác.

Nhóm người tiểu thư Monica đích thực bị đuổi kịp, nhưng tình cảnh trước mặt cũng không quá tốt đẹp.

Hai cỗ xe ngựa một cỗ lật nghiêng, một cỗ bị phá đến ngay cả đỉnh xe cũng không thấy đâu, thi thể hai xa phu một trái một phải úp sấp trên mặt đất, vị trí đầu vừa vặn hướng về phía phu nhân Rice. Một nửa thân thể phu nhân Rice lộ ra ngoài thùng xe, từ cổ bà máu chảy ròng ròng, rơi xuống mặt đất, tiên diễm chói mắt.

Ba kỵ sĩ chỉ còn lại Gregory đang chiến đấu. Hai người khác một bị kiếm đâm xuyên ngực, vẹo đầu dựa vào cỗ xe lật nghiêng, người còn lại nằm ngửa cách Gregory không xa, hiển nhiên cũng đã tao ngộ bất hạnh.

Trên mặt đất còn có năm người bọn Rhodes chưa từng thấy, chắc là bên thích khách.

Thích khách có hai người còn sống, một người là ma pháp sư hệ thủy, một người là kỵ sĩ, phối hợp tương đối ăn ý.

Gregory trên người vết thương ngày càng nhiều, chỉ có nhãn thần là vẫn kiên định như cũ.

Rhodes thấy Mundra hưng phấn móc gậy ma pháp ra, kinh hãi, thấp giọng nói: "Ngươi muốn làm gì?"

Mundra nói: "Ông không cảm thấy ma pháp sư kia là vật liệu thượng hạng sao?"

Rhodes nhíu mày nói: "Nếu ngươi thích, có thể chờ bọn chúng lưỡng bại câu thương rồi hạ thủ". Hắn tin thích khách ám sát xong sẽ bỏ đi, như vậy hắn có thể đạt được thứ mình muốn mà không tốn chút sức lực. Nhưng nếu trước khi Gregory tắt thở Mundra giết mất ma pháp sư, Gregory rất có thể sẽ không chết, vì diệt khẩu, hắn không thể không giúp thích khách hoàn thành nhiệm vụ — chết tiệt, hắn không muốn nhúng chàm.

Mundra cố chấp ý kiến, "Chẳng lẽ ông không thấy trên người ma pháp sư đã có rất nhiều vết thương? Còn tiếp tục hắn sẽ bị phá hư"

Rhodes nói: "Vu thi nhiều vết thương có làm sao"

Mundra nói: "Cho nên vu thi của ông mới khó coi thế"

Rhodes: "…" Ôn con luôn làm cho vu thi mình biến xanh xanh đen đen có tư cách gì phê bình thẩm mỹ quan của hắn?

Trong khi bọn họ lời qua tiếng lại, Gregory đã bị dồn tới đường cùng. Mất máu quá nhiều khiến cho nhãn thần y bắt đầu mờ mịt, cánh tay nắm kiếm cũng trở nên uể oải vô lực.

Mundra niệm chú ngữ. Mặt đất nguyên bản bằng phẳng đột nhiên trồi lên một đám xương khô.

Ma pháp sư và kỵ sĩ vốn tưởng đắc thủ đến nơi mà có phần đắc ý đồng thời giật mình. Ma pháp sư vội vàng niệm chú ngữ, dùng thủy cầu đánh tan đám xương khô.

Mundra trong mắt lóe lên tia sáng hưng phấn. Xem ra ma pháp sư này đúng là hàng thượng đẳng. Nhìn dáng người uyển chuyển lúc dùng thủy cầu xem, quả thực quá đẹp. Cậu nhịn không được tưởng tượng gã biến thành con rối vu thi của mình, dáng điệu tuân theo vũ đạo đầu ngón tay mình — thực là mỹ diệu.

Tiếp theo bộ xương là vu thi.

Hai cỗ vu thi âm trầm hiện ra, miệng lẩm nhẩm, hỏa diễm lục sắc lao về phía họ.

Ma pháp sư muốn dùng thủy cầu dập tắt ngọn lửa, nhưng hắn nhanh chóng phát hiện làm vậy vô ích. Hỏa diễm xanh biếc hoàn toàn không chịu ảnh hưởng của nước, nó vẫn theo quỹ đạo lúc đầu bắn thẳng về phía bụng hắn.

Pháp sư vong linh là một quần thể cực kỳ đặc biệt của Mộng đại lục. Bọn họ làm bạn cùng thi thể, bọn họ chịu áp chế của Quang Minh thần hội, bọn họ độc lai độc vãng… Cho nên rất nhiều ma pháp sư và kỵ sĩ chỉ nghe đến tồn tại của bọn họ mà chưa từng thực sự giáp mặt. Như vậy là rất bất lợi.

Tựa như hiện tại, ma pháp sư bất ngờ không kịp phòng ngự bị hỏa diễm lục sắc đánh gục nằm trên mặt đất. Bộ xương trên mặt đất vươn trảo, bóp nghẹt cổ hắn, từng chút từng chút xiết chặt.

Ma pháp sư liều mạng mấp máy môi, nhưng một âm tiết cũng không phát ra nổi.

Đồng bạn hắn muốn giải cứu, nhưng Gregory đột nhiên tỉnh táo lại. Hai tay y nắm kiếm, gắng sức chém về phía đầu kỵ sĩ. Đổi lại bình thường, y nhất định sẽ không làm ra loại chiêu thức chật vật tổn hại hình tượng như vậy, nhưng hiện tại trong đầu y chỉ có một ý niệm, đó là giết gã.

Kỵ sĩ vô thức dùng kiếm cản lại, sau đó dụng lực đẩy ra.

Gregory đã mất hết sức lực, vừa rồi chẳng qua là hồi quang phản chiếu. Kỵ sĩ hất văng người y đi, đầu y đập mạnh vào xe ngựa, cuối cùng ngất lịm.

Chốc lát ngắn ngủi, ma pháp sư đã bị mấy ngón tay của bộ xương cướp đi sinh mạng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!