Nguyên soái đế quốc đại giá quang lâm, các ma pháp sư nhàn rỗi của phân hội công hội ma pháp đều đi ra đón chào, bầu không khí tương đối sôi nổi.
Phân hội trưởng Mona là một mỹ nữ tóc đỏ đã qua tuổi ba mươi, thon thả hấp dẫn. Nàng nắm tay Hayden, đầu ngón tay hữu ý vô ý gãi lòng bàn tay hắn, "Tôi xiết bao hi vọng ngài có thể ở lại đây một đêm, để chúng tôi được thể hiện hết tình cảm người làm chủ"
Hayden khẽ nhéo tay nàng, cười nói: "Đây quả là thành thị xinh đẹp, hi vọng lần sau tiểu thư Mona có thể hướng dẫn cá nhân cho ta, đưa ta đi lĩnh hội phong tình nơi đây"
Mona thỏa mãn buông tay, đổi thành kéo khuỷu tay hắn, không hề cố kỵ ép sát cái thứ ngạo nhân trước ngực vào cánh tay hắn, "Tôi thực tâm mong chờ ngày đó tới nhanh một chút"
Hansen vô thức quay sang nhìn Mundra. Cô đang bận xoay qua xoay lại, không ngừng quan sát chung quanh, nhưng tuyệt nhiên không nhìn về trước. Chẳng nhẽ, cô nàng ghen? Mặc dù loại chuyện nữ nhân ghen tuông vì Hayden hắn đã thấy thành quen, nhưng tiểu thư Monica… hắn vẫn luôn cho rằng cô không giống người thường, không ngờ vẫn phải khuất phục trước mị lực của nguyên soái Hayden.
Nghĩ tới đó, hắn không khỏi thương cảm cho Gregory. Là người thừa kế của gia tộc Dana, y hẳn phải là trăng sáng giữa trời sao, các tiểu thư quý tộc phải chạy vòng vòng quanh y, dành cho y đủ loại ái mộ cùng ưu ái, nhưng lúc này không chỉ mất trí nhớ, ngay cả tình nhân cũng thay lòng đổi dạ yêu thương nhung nhớ người đàn ông khác. Chuyện này đối với y mà nói, chắc chắn là một đả kích rất lớn.
Gregory chợt quay sang hỏi Mundra: "Em đang nhìn gì vậy?"
Mundra nói: "Không biết"
Gregory nói: "Đẹp không?"
Mundra nói: "Không đẹp"
Đối thoại quỷ dị cứ thế tự dưng kết thúc.
Hansen thầm lắc đầu. Không vừa lòng nhau thì nửa câu cũng nhiều, nếu một đôi tình nhân đã đến nông nỗi này, thì cho dù không chia tay, cũng chỉ còn là danh nghĩa.
Hayden và Mona đi đến phía trước ma pháp trận truyền tống. Nơi đây không phải tòa thành lớn, cho nên ma pháp sư lai vãng cũng không nhiều, ma pháp trận nơi này bỏ không cả năm, bảo thạch vẫn sáng tới lóa mắt.
"Chúc ngài may mắn". Mona kéo nhẹ cánh tay Hayden xuống.
Hayden phối hợp cúi đầu, tùy ý nàng hôn lên mặt mình.
Mona lúc này mới lưu luyến buông tay, nhìn bọn họ từng người bước vào bên trong ma pháp trận, đến lượt Mundra, đột nhiên nàng vươn tay sờ chiếc nơ của cậu, "Thật dễ thương"
Mundra mờ mịt nhìn nàng.
Mona cười híp mắt nhìn cậu, "Thấy em, chị liền nhớ đến em gái mình. Nó cũng tầm tuổi em, cũng thích màu hồng"
Mundra nói: "Tôi không thích màu hồng"
Mona nói: "Vậy em thích màu gì? Biết đâu chị có thể tặng cho em một món quà"
Nghe đến món quà, con mắt Mundra hơi sáng lên, "Tôi muốn thi thể của cô"
Nụ cười của Mona cứng đờ. Không phải lần đầu tiên nàng gặp phải tình địch, cũng không phải lần đầu tiên gặp phải khiêu khích của tình địch, nhưng trắng trợn như vậy là lần đầu tiên. Có điều thất thố của tình địch sẽ càng làm nổi bật bình tĩnh bao dung của mình. Nàng đã lại nhanh chóng nở nụ cười nói: "Không nên độc ác như vậy đâu, em gái nhỏ"
Tia sáng trong mắt Mundra liền biến mất, không hé môi im lặng bước vào ma pháp trận.
Mona lấy ra từ trong túi không gian một con búp bê vải, đưa tới trước mặt cậu, "Thích nó không? Là chị tự tay làm đấy. Mỗi một đường kim mũi chỉ đều là chị tự tay may, hi vọng có một ngày có thể may được quần áo kích cỡ người thật". Nàng chuyển ánh mắt, dời đến trên mặt Hayden.
Hayden cực kỳ phối hợp khen ngợi nói: "Tiểu thư Mona quả là thông minh khéo léo"
Mona dúi búp bê vào tay Mundra, sau đó lùi về sau nửa bước, rời khỏi phạm vi ma pháp trận, vẫy tay đầy phong tình vạn chủng, nói: "Thuận buồm xuôi gió"
Ma pháp sư trong đội ngũ của Hayden khởi động ma pháp trận, nháy mắt đã dời đến thành Mise.
Hansen thấy Mundra ôm búp bê tới ngẩn người, nghĩ thầm nhất định là mới rồi bại bởi tình địch nên giận dỗi.
Mundra đột nhiên giơ búp bê tới trước mặt Gregory nói: "Cái này dùng làm gì?"
Gregory tịt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!