Ánh mắt đầu tiên của hắn nhìn đến Frank đang ngủ gật bên cạnh.
Tóc tai rối bù, khuôn mặt mỏi mệt. Cho dù đang ngủ, mày cậu cũng nhăn chặt, khóe miệng bĩu lên cau có, toàn thân cao thấp đều tản ra hơi thở lo âu.
Lâu lắm rồi chưa từng nhìn gần như vậy.
Lúc ở trong lọ, hắn chỉ có thể bị động đứng sau lưng đối phương. Frank rất bận, trừ ăn uống ngủ nghỉ, toàn bộ thời gian cậu đều cắm cúi học tập.
Audis chưa từng thấy cậu học tập nghiêm túc như vậy, nghiêm túc hơn cả mình năm đó.
Ngẫu nhiên, Frank cũng sẽ tranh thủ lúc rảnh rỗi ngồi phát ngốc. Thường thường là học một chút rồi cười rộ lên, lúc đầu, hắn không biết Frank đang cười cái gì, nhưng sau đó hắn nghĩ mình đoán ra được. Bởi vì mỗi lần Frank cười xong sẽ nhìn về phía cái lọ hoặc thân thể mình, khi đó ý cười sẽ hóa thành đau thương và lo lắng nồng đậm không thể che giấu.
Chúng ta sẽ có tương lai.
Vô số lần hắn đứng trong lọ muốn kiên định hét lớn như vậy cho cậu ấy biết, nhưng vô số lần ấy hắn chỉ có thể yên lặng hò hét dưới đáy lòng.
Mà lần này, rốt cục hắn có thể nói ra.
"Chúng ta sẽ có… tương lai."
Đây là lần đầu tiên hắn mở miệng kể từ lúc trở lại thân thể, giọng nói khô khốc, mang theo khẩu âm mới lạ kỳ quái, nhưng mỗi một từ đều nói rất chậm, như muốn dùng hết sức mạnh toàn thân đến hứa hẹn cả đời. Hắn vươn tay, muốn xoa mái tóc mềm mại trơn bóng trong trí nhớ, nhưng bàn tay vừa vươn ra một nửa, liền ngừng lại.
Khoảng cách ba bốn cm ngắn ngủi kia, như khoảng cách giữa trong lọ và Frank – khao khát tiến về trước, nhưng nửa bước cũng khó dời.
Frank giật giật.
Audis nhanh chóng rút tay về.
Frank đột nhiên cảm ứng được gì đó, mở to mắt ngẩng đầu.
Audis lẳng lặng nhìn cậu, ánh mắt thâm trầm.
"Cậu tỉnh?" Frank ngơ ngác hỏi.
Audis gật đầu.
Frank giống như muốn xác định sự hiện hữu của hắn, chậm rãi giơ tay lên.
Audis bình tĩnh nói: "Mang găng tay vào đã."
Tay Frank cứng đờ, chậm rãi lùi về, nuốt vào một viên thuốc khử độc, sau đó lần nữa vươn tay vuốt ve khuôn mặt hắn.
Audis theo bản năng né tránh, lại bị đối phương nắm lấy.
"Cậu còn thiếu mình một đáp án." Frank nói.
Mắt Audis gợn sóng, ánh mắt lưỡng lự, chậm rãi hướng về phía cửa xe.
Frank nhẹ nhàng thở dài, đang muốn nói câu gì, chợt nghe thấy tiếng vó ngựa bên ngoài thay đổi, dừng một chút, sau đó phi kịch liệt. Cậu gõ vách xe, "Xảy ra chuyện gì?"
Lính đánh xe trầm giọng: "Nguyên soái phát tín hiệu tiến công! Chúng ta đang đến đó với tốc độ nhanh nhất!"
Frank lo lắng mở cửa, lại bị tay Audis nắm về. "Mình đi!"
Thành Putra hoàn toàn lâm vào hỗn loạn.
Thành chủ tìm được đường sống trong chỗ chết, được đội thân vệ của Hayden bảo hộ lui về sau.
Hayden và Gregory cùng cản đằng sau, ngăn kỵ sĩ đoàn thần thánh đi tới! Nhưng số lượng đối phương quá lớn, Hayden không ngờ đối phương có thể thần không biết quỷ không hay phái ra nhiều kỵ sĩ thần thánh và tư tế đến tấn công thành Putra như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!