Ciro mở cửa, phát hiện phòng ngủ rất tối, trên đầu giường cắm ba ngọn nến.
Chăn trên giường hơi đùn lên, hình như Soso đã ngủ.
Hắn rón rén đến bên cửa sổ, lại phát hiện Soso đang trừng to mắt nhìn mình.
"Em…" Ciro vừa mới nói một chữ, liền chú ý thấy bờ vai của cậu đang để trần, tựa hồ không mặc áo ngủ, cánh tay tuy giấu trong chăn, nhưng ngón tay lại cầm lấy viền chăn. Hắn nghi hoặc hỏi: "Em nóng à?"
Soso nhìn chằm hắn chằm, nuốt nước miếng, hai tay đột nhiên kéo chăn xuống phần eo.
Da thịt nhẵn nhụi trắng nõn như sữa bị giấu dưới chăn lập tức hiện ra trước mắt Ciro. Lồng ngực Soso hơi hơi phập phồng , bởi vì sự trầm mặc của Ciro mà toàn thân dần dần nhuốm màu hồng nhạt.
Ciro cố gắng khống chế không cho mình nghĩ đến hướng kia. Trên thực tế, hắn cảm thấy với tính cách của Soso, chuyện hắn đang nghĩ đến hẳn không phải sự thật. Hắn hít một hơi thật sâu, thử áp dụng tư duy của Soso để đánh giá tình hình trước mắt, "Thật sự… rất nóng sao?"
Soso phi thường buồn rầu. Rõ ràng Keane đã nói mình chỉ cần làm như vậy, Ciro sẽ hiểu được, nhưng tại sao sự tình lại không giống thế nhỉ.
…
Chẳng lẽ là chăn kéo chưa đủ?
Cậu rối rắm một lát, tay cầm chăn lại chậm rãi kéo xuống, lộ ra cái rốn vừa tròn vừa nhỏ, còn có vùng bụng bằng phẳng…
Ciror trợn mắt há mồm.
Soso thấy hắn vẫn không phản ứng, tay cầm chăn khẽ run lên. Nếu xuống chút nữa chính là…
Ciro ép buộc bản thân tỉnh táo lại: "Có phải em không thoải mái không?"
Soso lắc đầu.
Tim Ciro dần dần gia tốc: "Cũng không phải vì nóng?"
Soso lại lắc đầu.
"Như vậy," Ciro thăm dò, "Là nguyên nhân ta đang nghĩ sao?"
Soso mờ mịt nhìn hắn, hiển nhiên không biết nguyên nhân hắn nói có phải là điều mình nghĩ không.
Ciro quỳ một gối lên giường, đặt tay hai bên đầu Soso, chậm rãi cúi xuống, nhẹ nhàng hôn trán cậu, sau đó tiếp tục một đường xuống dưới, thẳng đến cằm, mới dừng lại hỏi: "Là như thế này?"
Soso căng thẳng mếu máo, "Chắc là, còn muốn tiến thêm một bước."
…
Màu đen trong mắt Ciro cơ hồ nồng đậm ngang ngửa với bầu trời bên ngoài. "Hiểu rồi." Tay hắn đỡ lấy đầu vai bóng loáng kia, sau đó chậm rãi di xuống, miệng hôn lấy đôi môi đang bất an mà mấp máy, trăn trở lặp lại.
Thân thể Soso vô thức dán lên.
"Biết chúng ta đang làm gì không?" Ciro ôm cậu, vừa hôn vào cổ vừa hỏi.
Soso ngượng ngùng nói biết.
Tay vuốt đến phần eo chậm rãi dừng lại, lập tức càng thêm không kiêng nể gì.
Lần đầu tiên Soso nhìn thấy Ciro như vậy, cặp mắt đen sẫm kia như muốn cắn nuốt chính mình, khiến cho cậu không thể trốn tránh, rồi lại sa vào trong đó.
Ciro cầm lấy tay cậu đặt lên nút thắt quần áo của mình.
Ngón tay Soso dưới sự dẫn dắt của hắn không tự chủ được mà mở rộng quần áo, lộ ra ***g ngực tinh tráng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!