Chương 7: (Vô Đề)

Quán cà phê rất yên tĩnh.

Nhưng không tĩnh lặng bằng giọng nói lạnh lùng của Thẩm Viên Tinh.

Hoắc Minh Đào sờ đồng hồ trên cổ tay, trong đầu tràn ngập câu nói "thanh toán xong" của Thẩm Viên Tinh.

Không hiểu sao hơi đau âm ỉ ở ngực, anh do dự.

Anh vốn cho rằng, Thẩm Viên Tinh nói muốn gặp mặt chia tay, có lẽ sẽ lên tiếng giữ lại, tìm mọi cách níu kéo.

Nhưng tình huống trước mắt hoàn toàn không giống với những gì anh dự đoán.

Sắc mặt Thẩm Viên Tinh bình thản, tựa như chia tay là một chuyện không đau không ngứa đối với cô.

Sở dĩ muốn gặp mặt chia tay, chỉ để trả lại món quà đắt tiền, sau đó thanh toán xong với anh?

"Sao? Tiếc cái đồng hồ à?" Thẩm Viên Tinh nhìn chàng trai, từ lông mày rậm vừa vặn đến đôi môi mím thẳng tắp của anh.

Khó tránh khỏi lại nghĩ tới tấm ảnh kia.

Có lẽ Hoắc Minh Đào cảm thấy lời của cô kèm theo sự giễu cợt, nghe có vẻ chói tai.

Giây tiếp theo, anh sảng khoái tháo đồng hồ, đẩy đến trước mặt Thẩm Viên Tinh, "Thanh toán xong."

Hoắc Minh Đào vừa dứt lời, âm thầm cắn chặt răng hàm sau.

Từ lúc bắt đầu, lo lắng Thẩm Viên Tinh sẽ lì lợm dây dưa, đến bây giờ mơ hồ mong đợi cô lì lợm dây dưa, trong lòng anh lặng lẽ thay đổi.

Anh không biểu hiện ra mặt, chỉ nhìn thẳng vào Thẩm Viên Tinh.

Nhìn bàn tay trắng nõn thon thả của cô cầm cái đồng hồ, nhìn cô đứng lên, xách giỏ rời đi.

"Đi trước đây." Thẩm Viên Tinh nhướng mày với chàng trai, coi như chào hỏi.

Vừa dứt lời đã xoay người rời đi, bóng dáng dứt khoát.

Hoắc Minh Đào ngồi ngay ngắn ở bàn, vô cớ đứng lên theo, "Đợi đã……"

Thẩm Viên Tinh nghe tiếng nên dừng lại, sau đó từ từ xoay người, ánh mắt nghi ngờ, "Còn có chuyện gì?"

Cô tưởng, chắc Hoắc Minh Đào đang rất nóng lòng muốn thoát khỏi nơi này, sau đó chạy như bay tới chỗ em gái hàng xóm.

Không ngờ bị anh gọi lại.

"Xin lỗi Tinh Tinh……" Hoắc Minh Đào trầm giọng, gương mặt tỏ vẻ áy náy.

Giọng nói nặng nề: "Thật ra, chúng ta chia tay cũng không hoàn toàn là do ngoại lực."

Anh quả thật thích Liễu Tinh Đồng.

Bởi vì kỳ nghỉ lễ quốc khánh dài, bọn họ đã cùng nhau trải qua rất nhiều chuyện, khiến Hoắc Minh Đào quen lại cô gái nhỏ kia.

Trước đây anh chỉ coi Liễu Tinh Đồng là em gái hàng xóm, không nghĩ tới chuyện yêu đương nam nữ.

Sau khi Từ Liễu Tinh Đồng bày tỏ tình cảm với anh, dường như lớp giấy cửa sổ trong lòng anh đã bị cô xuyên thủng.

Ở bên cô, rất khó để tiếp tục coi cô là em gái hàng xóm.

Nhìn Liễu Tinh Đồng từ góc độ của người khác phái, Hoắc Minh Đào cảm thấy cô hợp với anh hơn Thẩm Viên Tinh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!