Chương 43: (Vô Đề)

Đương nhiên, Thẩm Viên Tinh biết Từ Thành Liệt tới đây để gặp cô.

Nhưng cho dù biết, cô vẫn có chút cảm động khi nghe những lời nói ra từ miệng anh.

Tuy nhiên, Thẩm Viên Tinh muốn hỏi, làm sao Từ Thành Liệt biết cô ở đây?

Không chờ cô hỏi thêm, khóe mắt đã thoáng thấy Thẩm Nhất Phàm và Thẩm Minh Xuyên đang dần dần tới gần.

Cô nhìn chăm chú Thẩm Minh Xuyên, những nghi ngờ trong lòng đã được giải đáp.

Từ Thành Liệt cũng nhìn thấy hai người đến gần, lướt mắt qua Thẩm Minh Xuyên, tập trung vào người đàn ông khác.

Nghi ngờ một lúc, Từ Thành Liệt nhận ra người đàn ông này. Hình như là nhân vật nổi tiếng trước đây của khoa kiến trúc của Nam Đại, trên diễn đàn của trường vẫn còn những sự tích liên quan đến anh, tên là…… Thẩm Nhất Phàm.

"Tinh Tinh, xin lỗi em……" Thẩm Nhất Phàm cũng nhìn Từ Thành Liệt vài lần, nhưng anh quan tâm đến trạng thái và vết thương trên mặt Thẩm Viên Tinh hơn.

Do có người ngoài, có chút lời khó nói, nên anh ngại.

Thẩm Viên Tinh nhíu mày, vốn không muốn để ý tới anh, nhưng nhớ lại lời dặn của Thẩm Phong, cô nhàn nhạt nói: "Không liên quan đến anh."

Thẩm Nhất Phàm chỉ có thể nhìn Từ Thành Liệt, "Em là?"

"Bạn trai của tôi." Thẩm Viên Tinh trả lời, rời khỏi vòng tay Từ Thành Liệt, cô nắm cánh tay anh.

Thẩm Viên Tinh giới thiệu xong, không những Thẩm Nhất Phàm nhìn cô, Từ Thành Liệt cũng quay qua. Anh mừng thầm trong lòng, chỉ vì một câu giới thiệu đơn giản của cô.

Giống như cô đang tuyên thệ quyền sở hữu anh với người khác.

"Chị, A Liệt tới rồi, hay là kêu cậu ấy tới ăn chung đi." Thẩm Minh Xuyên phá vỡ sự im lặng quỷ dị đúng lúc.

Thẩm Viên Tinh nhìn anh, rồi nhìn Từ Thành Liệt, cuối cùng nhìn mấy hộp quà nằm rải rác dưới đất.

Từ Thành Liệt thuận thế nhét bó hoa hồng mà anh đang ôm vào tay cô, xoay người nhặt hộp quà, "Hình như đồ bị hỏng rồi, e rằng không ăn bữa cơm này được."

Trước khi tới, Thẩm Minh Xuyên đã cho Từ Thành Liệt biết, hôm nay là sinh nhật của ông nội anh.

Vì vậy, Từ Thành Liệt mang quà theo, vốn muốn tạo bất ngờ cho Thẩm Viên Tinh.

Vừa rồi dưới tình thế cấp bách, Từ Thành Liệt ném đồ xuống đất, các hộp quà ít nhiều đã bị hỏng, không thể tặng.

Thẩm Viên Tinh không định dẫn Từ Thành Liệt đến ăn chung với đám bà con kia.

Cô đưa quà mà Từ Thành Liệt mang đến cho Thẩm Minh Xuyên, bảo anh đưa cho Thẩm Phong và ông nội. Về phần hộp quà bị hỏng, thì nói rằng Thẩm Minh Xuyên bất cẩn bị ngã.

Thẩm Minh Xuyên: "……"

"Vậy hai em không vào nhà ăn cơm à?" Thẩm Nhất Phàm mơ hồ hiểu ý Thẩm Viên Tinh.

Cô không muốn lãng phí tấm lòng của bạn trai, nhưng không muốn người lớn trong nhà cảm thấy anh không thành tâm, nên để Thẩm Minh Xuyên chịu trách nhiệm.

Thẩm Viên Tinh nhìn về phía nhà họ Thẩm, hạ quyết tâm, "Không, hai người trở về đi."

Thẩm Nhất Phàm không ép buộc, anh biết rõ, nếu bây giờ Thẩm Viên Tinh trở về, sẽ náo loạn với Ngô Xuân càng khó coi hơn.

Có lẽ cô không muốn chuyện xấu của nhà mình lộ ra trước mặt bạn trai. Suy xét đến điểm này, Thẩm Nhất Phàm ngầm đồng ý với sự rời đi của họ, anh và Thẩm Minh Xuyên sẽ thay họ giải quyết hậu quả.

Sau khi ra khỏi con hẻm, Thẩm Viên Tinh dường như hoàn toàn sống lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!