Chương 30: (Vô Đề)

Đêm nay có trăng, gió thổi mây bay, ánh trăng rơi xuống nhân gian.

Nhưng ở khu vực phồn hoa nhất của trung tâm thành phố Nam Thành, ánh trăng lạnh lẽo vẫn quá ảm đạm, bị ánh đèn nê ông đủ màu lặng lẽ che phủ.

Cơn gió ồn ào thổi tung mái tóc xoăn dài đến eo của Thẩm Viên Tinh, cô nhắm mắt, tựa như đang ở trong ảo giác.

Cảm thấy câu trả lời vừa rồi của Từ Thành Liệt không chân thật.

Anh nói sẽ suy nghĩ một chút……

Không phải từ chối thẳng, mà…… suy nghĩ một chút?!!

Khi Thẩm Viên Tinh ho. àn hồn, khóe miệng xuýt nữa kéo ra sau tai, "Vậy bạn đừng suy nghĩ quá lâu!"

Từ Thành Liệt bắt gặp sự vui mừng lóe lên trong mắt Thẩm Viên Tinh, có chút sững sờ.

Dù biết cô làm mọi việc đều có động cơ thầm kín, nhưng nghĩ đến cảnh cô mong chờ câu trả lời của anh như thế, tâm tình của anh không khỏi vui vẻ.

Còn muốn nói thêm, nhưng một chiếc xe taxi dừng bên cạnh hai người, Kiều Anh Tuấn xuống xe trước.

"Wow, A Liệt, hoa ở đâu vậy." Kiều Anh Tuấn bị hoa hồng trong lòng Từ Thành Liệt hấp dẫn.

Từ Thành Liệt cũng cụp mắt nhìn, đếm sơ qua, tổng cộng 11 đóa hoa hồng đỏ, ngụ ý không cần nói cũng biết.

Anh không ngờ Thẩm Viên Tinh sẽ tặng hoa hồng, từ nhỏ đến lớn đã được nhiều cô gái tỏ tình, thư tình và quà cũng thế, anh đều nhận rất nhiều.

Chỉ có hoa hồng là lần đầu tiên.

Sau khi theo sát Kiều Anh Tuấn xuống xe, Cao Thần và Thẩm Minh Xuyên cũng tới gần.

Chẳng qua Cao Thần chú ý đến Từ Thành Liệt, Thẩm Minh Xuyên lại nhìn Thẩm Viên Tinh.

"Chẳng lẽ bọn tớ đến không đúng lúc, A Liệt đang định tán tỉnh đàn chị Thẩm à?" Cao Thần cho rằng Từ Thành Liệt mua  hoa hồng, đang chuẩn bị đưa cho Thẩm Viên Tinh.

Không ngờ sự thật là ngược lại, người nhận hoa Từ Thành Liệt và người tặng hoa Thẩm Viên Tinh đều xấu hổ.

Nhìn thấu hết thảy, Thẩm Minh Xuyên ho nhẹ, đánh vỡ bầu không khí ngượng ngùng.

Cũng chuyển hướng sự chú ý của Kiều Anh Tuấn và Cao Thần: "Đói bụng rồi, chúng ta mau đi ăn tối đi."

Anh đang xách bánh kem, ba người bọn họ trong ký túc xá hùn tiền mua cho Từ Thành Liệt.

Nhờ Thẩm Minh Xuyên ngắt lời, chuyện hoa hồng coi như bỏ qua, năm người đi dọc theo vỉa hè đến con hẻm yên tĩnh nhất ở trung tâm thành phố.

Nhà hàng lẩu trăm tuổi mà Từ Thành Liệt đặt nằm trong con hẻm đó.

Con hẻm đó có thể gọi là một vị trí đắc địa ở Nam Thành, yên tĩnh giữa ồn ào náo nhiệt, giống như một cao nhân ẩn mình giữa thế gian.

Nhà hàng lẩu có tuổi đời hàng trăm năm này nằm ở cuối con hẻm, chiếm diện tích lớn, thuộc kiểu đình viện.

Do danh tiếng và môi trường ăn uống, lượng khách đến nhà hàng rất lớn.

Nhà hàng này chỉ có phòng ăn riêng, vô số khách xếp hàng lấy phòng mỗi ngày.

Sở dĩ Từ Thành Liệt có thể đặt phòng trước là nhờ dựa hơi của cậu anh và tập đoàn Tạ thị.

Ông chủ tự mình dẫn bọn họ vào phòng riêng, phòng được đặt trước cũng là loại tốt nhất trong nhà hàng, ở trong tòa nhà thuỷ tạ giữa hồ nhân tạo.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!