Chất lượng thức ăn ở căng tin công ty đó giờ vẫn rất phập phù. Khi ngon thì ngon tuyệt, mà lúc dở thì có thể dở vượt mức giới hạn chịu đựng của sinh vật gốc carbon.
(sinh vật gốc carbon: carbon là nền tảng của hầu hết các hợp chất hữu cơ được sản xuất sinh học như protein, carbohydrate, chất béo và AND, mọi sự sống trên Trái Đất đều dựa trên gốc carbon)
Suất cơm cá nướng chanh cho bữa trưa ngày hôm nay của căng tin chua đến rụng răng, vậy nên cả đám Đào Minh Chước chọn ăn trưa ở cửa hàng tiện lợi bên dưới công ty.
"Tuần sau nữa đi fes anime với tôi nhé." Trong lúc chờ thang máy, Dương Khả Ninh nói: "Tôi cầu xin mấy ông đó. Đi cos một mình cô đơn với ngượng lắm. Hai ông đi với tôi đi mà!"
Thật ra lúc đầu khi nộp hồ sơ, Dương Khả Ninh muốn tham gia vào một dự án game khác của công ty, thế nhưng khi ấy nhân sự mảng thiết kế của nhóm đó đã gần đủ rồi. Ngược lại phong cách vẽ của cô lại được Trưởng nhóm thiết kế đồ họa của dự án hiện tại chấm, cũng xem như trời xui đất khiến theo một nghĩa nào đó.
Mặc dù vậy, hiện tại cô vẫn "đẻ hàng" đăng trên mạng cho tựa game mà bản thân si mê, thi thoảng còn cos nhân vật mình thích.
Hứa Dịch lộ vẻ lúng túng: "Tiểu Ninh à, không phải bọn tôi không chịu đi với bà, mà là bọn tôi cũng chưa từng làm mấy chuyện đó bao giờ…"
Dương Khả Ninh nói: "Mấy ông có thể không cos, đứng bên cạnh chơi với tôi là được rồi!"
Đào Minh Chước chậm rãi lên tiếng: "Hai thằng đàn ông bọn tôi mặc quần áo bình thường đứng cạnh bà, bà không thấy càng ngại hơn sao?"
Dương Khả Ninh nói một cách hiển nhiên: "Không, hơn nữa hai ông có thể xách túi giúp tôi."
Đào Minh Chước: "Đây mới là mục đích thật của bà đúng không?"
Dương Khả Ninh thấy hai người mãi không bằng lòng, lại biết bọn họ không chịu được mấy trò làm nũng của cô nhất, thế là bèn lắc cánh tay của Đào Minh Chước, cố tình nói bằng giọng nhão nhoét để khiến cậu rợn người: "Đi mờ…"
Da đầu Đào Minh Chước tê rần. Cậu đang chuẩn bị lên tiếng thì đột nhiên cửa tháng máy bật mở, cậu ngước lên nhìn theo phản xạ.
Kinh Từ và thư ký đang đứng trong thang máy.
Ánh mắt hai người thoáng chạm nhau giữa không trung trong một giây, yết hầu của Đào Minh Chước lập tức chuyển động lên xuống.
Kinh Từ không nói gì, chỉ bình tĩnh nhìn về phía mặt Đào Minh Chước, sau đó tầm mắt dần di chuyển xuống dưới, dừng lại ở bàn tay đang lôi kéo Đào Minh Chước từ phía sau của Dương Khả Ninh.
Đào Minh Chước vô thức rụt cánh tay lại.
Dương Khả Ninh cũng nhìn thấy Kinh Từ trong thang máy. Cô thản nhiên buông tay, chào hỏi: "Sếp Từ, buổi chiều vui vẻ!"
Kinh Từ khẽ mỉm cười với cô, đáp: "Buổi chiều vui vẻ."
Khác với phong cách ăn mặc hòa nhã và tối giản thường ngày, hôm nay Kinh Từ mặc một bộ vest sáng màu khá trang trọng. Thư ký phía sau cũng mặc đầm cocktail, có vẻ như chuẩn bị tham dự một chương trình nào đó.
Kinh Từ đang mỉm cười nhưng Đào Minh Chước lại cảm thấy sắc mặt anh không được ổn lắm, cả người trông có chút mệt mỏi.
Đào Minh Chước hơi phân tâm, sau đó thấy Kinh Từ bước từng bước đến trước mặt mình, cổ họng lập tức cũng thắt lại theo đó.
Cậu tưởng Kinh Từ định nói gì, thế nhưng anh chỉ hơi ngẩng lên rồi bảo cậu: "Cho đi nhờ."
Lúc này Đào Minh Chước mới nhận ra mình hiện tại đang đứng chắn ngay trước cửa thang máy, bèn vội vàng tránh người sang bên: "Xin lỗi."
Kinh Từ lắc đầu, chỉ nói: "Không sao."
Giọng anh dịu dàng nhưng khách sáo. Anh tiếp tục đi về phía trước, cứ thế lướt qua Đào Minh Chước.
Đào Minh Chước bước vào thang máy, quay người lại, nhìn cửa thang máy từ từ đóng lại. Bóng Kinh Từ cứ thế dần dần biến mất khỏi tầm mắt cậu.
"Trông sếp Kinh cứ như thức trắng liền ba đêm vậy." Dương Khả Ninh cảm thán: "Cơ mà anh ấy mặc vest, để lộ vòng eo thật sự rất thon gọn. Kiệt tác hội họa, thật sự là đạt trình độ kiệt tác hội họa…"
Đào Minh Chước có chút thấp thỏm.
Thật ra kể từ sau khi mượn lời nói dối để từ chối lời mời ăn trưa mỗi ngày của Kinh Từ, không hiểu sao mấy ngày nay Đào Minh Chước cứ có chút không thoải mái. Đến giờ cậu vẫn còn nhớ rõ biểu cảm của Kinh Từ ngày hôm đó. Nét mặt anh thất vọng thấy rõ, thậm chí còn tới mức tia sáng nơi đáy mắt cũng lịm dần theo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!