Từ sau hôm đó, Trác Trừng Dương chưa từng gặp lại Hứa Dật.
Bọn họ đã lưu số điện thoại và thêm Wechat nhau từ lâu, chỉ là chưa hề nói chuyện bao giờ, hiện tại lại càng không liên lạc. Dù sao mỗi lần Trác Trừng Dương nhớ lại chuyện hôm đó, cũng cảm thấy bản thân mình sắp tự bốc cháy tới nơi.
Tuy rằng cậu vẫn không hiểu vì cái gì mà hôm đấy mình lại tức giận như vậy.
Có thể là bởi vì đây là lần đầu tiên trong đời bị đè. Cũng có thể là bởi vì đây là lần đầu tiên trong đời bị đè, lại còn để đối phương kéo khóa quần cho mình.
…. Đệt, quá mất mặt.
Trác Trừng Dương ủ rũ nằm lăn ra giường, trong đầu lại bất giác nhớ tới mùi hương trên người Hứa Dật.
Trác Trừng Dương là Beta, không có tin tức tố, nhưng lại nhận biết được, nhạy cảm và có kí ức rất sâu đối với các mùi hương tin tức tố. Huống hồ tin tức tố của Hứa Dật lại đặc biệt.
Đó là mùi hương nhàn nhạt của thuốc lá chưa châm lửa, tựa như lá thuốc lá vàng óng được phơi dưới ánh mặt trời, mang theo vị chát của cây cỏ, thêm chút đăng đắng nồng đậm. Hợp với gương mặt của Hứa Dật, khi không cũng sinh ra vài phần ngang tàng.
Vừa đủ muộn tao, lại cũng đủ… Gợi cảm.
Đặc biệt là khi lên giường vào đêm đó.
"Cmn."
Trác Trừng Dương phát hiện ra mình vậy mà lại hơi cương. Cậu tức điên lên, nhưng không biết là đang tức chính bản thân mình hay tức Hứa Dật, cuối cùng bực bội đứng dậy vọt vào phòng tắm.
Chờ đến khi tắm xong lần thứ hai, thì cũng vừa tới 10 giờ. Khởi Tinh đã ra nước ngoài hưởng tuần trăng mật, Trác Trừng Dương có chơi cái gì cũng đều không có tinh thần, ban ngày ở văn phòng công ty chơi game, buổi tối cũng ở nhà chơi game, giờ vừa thấy màn hình cái máy tính đã muốn nôn.
Cậu buồn chán muốn chết, còn đang nghĩ có nên đi ngủ luôn hay không, thì tiếng Wechat vang lên. Đó là một Omega mà đợt trước cậu cũng khá hợp ý, đang hỏi cậu có muốn đi đánh bi
-a không, có khá nhiều người đang chơi ở đây.
Omega này họ Bạch, tên Bạch Thừa. Là một tiểu minh tinh ở phía trên tuyến mười tám. Cũng không tính là đặc biệt nổi, nhưng khuôn mặt lại không tồi, đó chính là điều mà Trác Trừng Dương thích nhất, nhưng đối phương cũng nhìn ra được rằng Trác Trừng Dương thích mình, nên có chút cậy sủng mà kiêu, rất hiếm khi hẹn Trác Trừng Dương được một lần.
Nếu như là trước đây, khẳng định Trác Trừng Dương sẽ vội vàng thay quần áo rồi phóng như điên đến đó. Đáng tiếc hiện tại tâm tình của cậu có hơi phiền muộn, nên cũng lười phản ứng lại đối phương, đơn giản là làm như không nhìn thấy, thoát ra đi xem vòng bạn bè.
Vừa mới mở ra, cái đập vào mắt chính là trạng thái mới cập nhật của Hứa Dật.
"…." Quả nhiên là sợ điều gì sẽ gặp phải điều đó.
Trác Trừng Dương hừ một tiếng, cuối cùng vẫn liếc mắt đọc tới.
Hứa Dật đăng một tấm hình, không ghi thêm bất cứ câu gì, cũng không phải xuất ngoại, chỉ là tấm ảnh chụp phá bóng bi
-a và vài bóng người sau bàn bóng, trong ảnh còn có một phần tay đang kẹp điếu thuốc của hắn. Bức ảnh được Hứa Dật chỉnh thành màu đen trắng, bởi vì tiêu cự gần, điếu thuốc và tay đều mờ mờ không rõ.
Trác Trừng Dương cau mày nhìn một chút, trời xui đất khiến thế nào, cậu lại một lần nữa ấn quay lại phần trò chuyện, mở tin nhắn với Bạch Thừa ở trên cùng lên.
"Đang ở đâu?"
Nơi bọn họ chơi bi
-a là một club vô cùng nổi tiếng nằm ở phía Nam thành phố. Từ tầng một tới tầng ba là quán bar, tầng bốn và năm là dành cho bi
-a và massage, bên trên nữa chính là khách sạn.
Phòng bi
-a rất lớn, ngoại trừ hai bàn bóng, bên cửa sổ còn có một quầy bar nhỏ và một vòng ghế sofa. Trác Trừng Dương đẩy cánh cửa phòng riêng, tất cả những người ở trong đó cả đứng lẫn ngồi đều quay đầu lại nhìn cậu, Bạch Thừa tiến tới trước tiên, vẫy tay, cười bảo: "Trác thiếu sao giờ mới tới vậy."
Giọng điệu của y giống như đang làm nũng, Trác Trừng Dương cũng rất nể tình mà cười cười, đi tới bên cạnh y.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!