Chương 7: (Vô Đề)

"Cô đã lừa dối anh ấy sao?"

Chuyện cũ chợt sáng tỏ.

Trầy da tróc vảy một hồi, lộ ra vết thương đẫm má.u.

Tôi có cảm giác như mình được đưa về một ngày nọ của nhiều năm về trước.

Diệp Hân Đường đứng trong căn phòng sáng sủa, công khai vu khống tôi và nói:

"Thưa thầy, em muốn t. ố cáo Thanh Lê."

"Cái bao cao su đó là của cậu ấy dùng với ai đó."

Nhiều năm sau, cô ta lại sử dụng chiêu trò cũ.

Một lần nữa dùng cách này ép tôi phải lùi bước.

Vậy mà ở sau lưng tôi, Diệp Hân Đường vẫn đang ôm lấy mặt:

"Đừng nói bậy, cho dù cậu ấy đã bỏ học cấp ba, cũng xin mọi người đừng bàn luận về đời tư của cậu ấy! Xin hãy tôn trọng quyền riêng tư của một người phụ nữ!"

Đám đông lại tiếp tục xôn xao.

"Thanh Lê vừa mới tá. t Đường Đường, vậy mà cô ấy vẫn ra mặt nói đỡ cho cô ta."

"Cẩu giảo Lã Động Tân! *"

(Người bản tính thiện lương, hết lòng ngay cả với kẻ bạc bẽo vong ân)

"Thật sự là cô ta đã bỏ học cấp ba sao? Mau cú.t!"

Đột nhiên, tôi nhìn thấy Giang Úc Bạch đứng trong đám đông, trên tay đang cầm đồ ăn sáng.

Dường như anh đã đứng đó từ rất lâu.

Giữa tiếng flash chớp liên tục, anh nhẹ nhàng hỏi:

"Em thật sự đã lừa dối tôi sao?"

Tôi không biết mình đã trả lời Phải như thế nào.

Tựa như một trò hề giữa đám đông.

Anh giữ nguyên gương mặt lạnh lùng vô cảm, xung quanh là tiếng buộc tộ.i, chử. i rủ.a. 

Bàn tay anh siết chặt.

Nhưng cũng không còn quan trọng nữa.

Dù sao tôi cũng đã trải qua chuyện này một lần rồi.

Thứ mà tôi chưa từng sở hữu, tôi sẽ không sợ mất đi nó.

"Đồ lừa đ. ảo, chế. t đi!"

Đột nhiên một chai nước khoáng bay về phía tôi.

Ngay lúc chai nước chuẩn bị đ. ập vào đầu tôi, Giang Úc Bạch xuyên qua đám đông đứng chắn trước mặt tôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!