Chương 1: (Vô Đề)

1

Năm ta mười hai, phụ thân ta – Tôn Đại Quý – cương quyết gả tỷ tỷ cho tên côn đồ cầm đầu trong trấn, Triệu Tam.

Tỷ tỷ khóc lóc không chịu, ta giận quá liền kéo bằng hữu thanh mai trúc mã là Ngụy Đông Hà đến nha môn đánh trống kêu oan.

Ngụy Đông Hà sợ đến nhũn cả chân:

"Thôi bỏ đi, Tiểu Xuân, Triệu Tam ngang ngược khắp trấn Thanh Thạch, chưa chắc lão gia trong huyện dám quản."

Ta chẳng tin:

"Công đường là nơi phân rõ thị phi, ta không tin Triệu tri huyện Bát Tư lại không trị nổi hắn!"

Trên công đường, Triệu tri huyện ngáp dài, vân vê chòm râu, cười híp mắt nhìn ta:

"Ô, đây chẳng phải là Tiểu Xuân nhà chưởng quỹ tiệm gạo Tôn gia sao? Ngươi muốn tố cáo ai?"

Phụ thân ta! Ta lớn giọng nói, rồi bổ sung ngay: Còn có Triệu Tam!

Triệu tri huyện cười ha hả:

"Sao? Triệu Tam cũng thành phụ thân của ngươi rồi sao?"

Cả sảnh đường bọn sai dịch cười ầm lên, ta tức đến mức bật dậy quát:

"Cười cái gì mà cười! Cười cái gì mà cười! Có gì đáng cười chứ!"

Vừa hay Triệu Gia Nam đi ngang qua phố, đám dân chúng thích chuyện náo nhiệt liền hô to về phía hắn:

"Tam gia! Triệu Tam gia! Nữ nhi ngài cáo trạng ngài kìa!"

2

Tên ác bá của trấn Thanh Thạch – Triệu Gia Nam – ung dung bước vào nha môn, thản nhiên ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Ngô sư gia.

Triệu tri huyện vậy mà chẳng hề ngăn cản hắn.

Hắn nhướng mày nhìn ta, khóe môi nhếch lên:

"Ngươi là Tôn Vân Xuân? Tôn Thu Nguyệt là tỷ tỷ ngươi?"

Đúng vậy.

"Sao? Nàng ấy không chịu gả cho ta?"

"Dĩ nhiên! Tỷ tỷ ta không thích kẻ thô lỗ, ngươi là tên lưu manh đầu đường xó chợ, làm sao xứng với tỷ tỷ ta!" 

Ta tức giận chỉ tay vào hắn.

Hắn từ lúc bước vào nha môn đã ra dáng lười nhác, dựa hẳn vào ghế, nhàn nhã gõ nhẹ lên mặt bàn, lời nói pha đầy ý cười.

Triệu tri huyện cùng Ngô sư gia cũng chỉ cười cười xem kịch, chẳng buồn can thiệp!

"Hừm, mối hôn sự này vốn là do phụ thân ngươi định đoạt, ta cũng chẳng có cách nào từ chối. Nếu nàng ấy không muốn, vậy thôi, bỏ đi."

Ta còn đang nổi giận, hắn đã hờ hững buông một câu Bỏ đi. rồi đứng dậy làm như muốn rời khỏi.

Ta ngẩn ra trong thoáng chốc, rồi lập tức lên tiếng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!