"Cái gì? Chuyện xảy ra khi nào? Sao ngươi không nói sớm!" Chuyện liên quan đến cha nương làm Giang Lam Tuyết không thể không căng thẳng.
"Mới buổi sáng hôm nay thôi."
Thẩm Hàm Ngọc nói.
"Ta đã biết. Ngươi đi về trước đi, ta sẽ xử lý chuyện này trước." Giang Lam Tuyết nói.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thẩm Hàm Ngọc không nói gì nữa lui xuống.
Giang Lam Tuyết lòng nóng như lửa đốt, bên trong sai Thải Cúc đi đến tiền viện gọi Bảo Khánh đến đây.
"Bảo Khánh, ngươi lập tức cho người đi đón cha nương ta, bọn họ từ Ngân Châu đến đây, hẳn là đi trên cung đường Phụng Châu, Khánh Châu, Tần Châu. Nếu bên người bọn họ có kẻ khả nghi, thì ngươi phải cẩn thận một chút."
Giang Lam Tuyết sai bảo, nói.
"Vâng!
"Bảo Khánh vội vàng dạ vâng. Giang Lam Tuyết lại nói:"Với lại, ngươi đi tìm mấy người đi trông chừng Thẩm gia, xem mỗi ngày có những người nào ra vào nhà bọn họ, phải nhớ kỹ, về báo cho ta."
"Vâng! Tiểu nhân đi luôn!
"Bảo Khánh được lệnh lập tức đi xuống sắp xếp. Đây là lần đầu tiên thế tử phu nhân lần sai hắn làm việc, nhất định phải làm cho tốt! Sự tức giận Giang Lam Tuyết với lão phu nhân đã lên đến đỉnh điểm. Nàng lại gọi Thích ma ma đến, phân phó nói:"Từ hôm nay trở đi, ai vào Tồn Hậu Đường, ai đi ra, đều phải bẩm báo tất cả cho ta.
"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Thích ma ma vội đồng ý, lại nói:"Đã xảy ra chuyện gì?"
"Lão phu nhân cho người chặn đường cha nương ta, không biết muốn làm gì!
"Giang Lam Tuyết tức giận. Thích ma ma nghe xong cả kinh:"Sao lại như vậy!"
"Đồ ác độc!" Giang Lam Tuyết tức giận mắng, "Chưa bao giờ gặp qua người ác độc như vậy!"
"Thế tử phu nhân yên tâm, ta chắc chắn sẽ trông chừng kỹ Tồn Hậu Đường." Thích ma ma trịnh trọng nói.
Cả ngày hôm nay Giang Lam Tuyết đều không yên tâm, sợ lão phu nhân làm những chuyện xấu xa hãm hại đến cha nương này.
Hôm nay Cố Doãn Tu phải trực đêm ở trong cung, buổi tối Giang Lam Tuyết ở trên giường lăn qua lăn lại không ngủ được, lần này nàng nhất định phải nghĩ ra biện pháp khống chế hoàn toàn lão phu nhân mới được.
Trời sắp sáng hắn mới về đến Hầu phủ, Giang Lam Tuyết cả đêm không ngủ.
Cố Doãn Tu rón ra rón rén vào phòng, bình thường giờ này Giang Lam Tuyết đã ngủ rồi.
"Ngươi đã về." Tiếng của Giang Lam Tuyết truyền đến.
"Ta đánh thức nàng?" Cố Doãn Tu ôn nhu nói.
"Không, ta không ngủ được.
"Giang Lam Tuyết nói. Cố Doãn Tu vội đi đến trước giường:"Sao vậy? Phu quân không ở bên cạnh nàng không ngủ được sao?"
Giang Lam Tuyết làm gì có tâm tình đùa giỡn với hắn, chỉ nói: "Tổ mẫu chàng sai người Thẩm gia chặn đường cha nương ta, không biết bà muốn làm gì nữa?"
Cố Doãn Tu lập tức lạnh mặt: "Chuyện khi nào?"
"Sáng hôm qua, ta đã sai Bảo Khánh cho người đi đón cha nương ta.
"Giang Lam Tuyết nói. Cố Doãn Tu tức giận, đấm ván giường một cái:"Rốt cuộc bà muốn làm gì cơ chứ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!