"Nàng sao có thể lại giống với ta như vậy?" Giang Lam Tuyết cau mày hỏi.
"Dịch dung mà thôi. Long Phương từng gặp qua nàng nên ta bảo Long Phương tìm cho ta một người có thân hình giống nàng, rồi dịch dung."
Cố Doãn Tu nói, "Ta thật sự muốn giúp nàng, ai biết nàng lại không cảm kích."
Giang Lam Tuyết trừng hắn một cái: "Vậy thì cảm ơn ngươi, nếu ngươi có thể giúp ta đến chỗ Hoàng thượng giải trừ thánh chỉ hôn ước, ta càng cảm ơn ngươi.
"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé."Chuyện này không có khả năng, quân vô hí ngôn, làm sao có được thánh chỉ tốt như thế. Chờ ta có bản lĩnh, không bằng cầu cáo mệnh cho nàng, cầu tước vị cho con trai." Cố Doãn Tu cợt nhả nói.
Giang Lam Tuyết không tiếp lời nói của hắn, người này chỉ cần cho hắn sắc mặt tốt, hắn lại cợt nhả. Kiếp trước nàng chỉ cần xụ mặt, hơn nửa là hắn tự động biến mất, hiện giờ có vẻ cũng không dùng được, Cố Doãn Tu hắn đã sống thêm một kiếp, da mặt cũng dày lên mấy tầng rồi.
Hai người chậm rãi đến chỗ lều ảo thuật, đi qua không ít sạp nhỏ bên đường, luôn có tiểu thương mời chào hai người. Cố Doãn Tu hỏi nàng, có cần cái này không, cái kia có cần không. Giang Lam Tuyết một mực nói không cần.
Đi đến trước một sạp bán hoa bằng lụa, tiểu thương lại thét to: "Công tử, mua một đóa hoa tặng cô nương đi!"
Cố Doãn Tu lại hỏi Giang Lam Tuyết: "Nàng có muốn cài hoa không?"
"Không cần!" Giang Lam Tuyết vẫn nói không cần.
"Ừ, không cần, trên đời này làm gì có trang sức nào đẹp bằng cái trâm hoa mai ta khắc!
"Cố Doãn Tu cười nói. Giang Lam Tuyết quay đầu trừng mắt nhìn hắn:"Cố Doãn Tu, ta phát hiện da mặt ngươi càng ngày càng dày.
"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé."Không phải vậy, ta đang cùng nàng nói chuyện.
Trước nay chúng ta chúng ta ít nói chuyện, chuyện này không đúng, ta muốn sửa sai." Cố Doãn Tu nghiêm túc nói.
"Nói chuyện đúng không? Vậy ngươi nói ta nghe, rốt cuộc Long Phương là ai?" Giang Lam Tuyết vẫn luôn muốn hỏi câu này.
Cố Doãn Tu sờ mặt ngượng nghịu: "Cái này ta không thể nói cho nàng, thế nhưng…"
Giang Lam Tuyết châm biếm một tiếng: "Thế nhưng cái gì? Chẳng phải là muốn nói chuyện sao?"
"Trên đường nhiều người, lúc về đến chỗ nào yên tĩnh chúng ta nói chuyện. Ta sẽ từ từ nói hết cho nàng." Cố Doãn Tu cười nói.
Giang Lam Tuyết không hỏi lại, nhìn dáng vẻ Long Phương đúng thật là một người không đơn giản.
Cuối cùng cũng đã tới lều diễn xiếc. Hai người thanh toán tiền rồi đi vào, hôm nay trên đường náo nhiệt như vậy, người xem xiếc ảo thuật cũng không nhiều như tưởng tượng. Cố Doãn Tu cho một người thỏi bạc nhỏ đổi lấy hai chỗ ngồi tốt.
Giang Lam Tuyết ngồi xuống bất ngờ phát hiện, đây chính là cái đoàn xiếc nàng từng xem ở huyện Thanh Sơn.
Vẫn là những người đó diễn.
Hai người diễn xong, tiếp theo đến cô bé lần trước hạ eo ngậm hoa kia lên sân khấu.
Cô bé rất thông minh, vẫn nhớ rõ Giang Lam Tuyết, hét to một tiếng, đi qua trước mặt Giang Lam Tuyết còn cười với nàng một cái.
"Cô bé hình như là có quen với nàng, còn cười với nàng kìa." Cố Doãn Tu nhỏ giọng nói.
"Đúng. Lần trước ở huyện Thanh Sơn, ta đã xem bọn họ diễn một lần.
"Giang Lam Tuyết nói. Trong lòng Cố Doãn Tu có chút ghen tị, chắc chắn là đi xem cùng biểu ca của nàng nhưng hắn cũng không nói gì nữa, tiếp tục xem tiểu cô nương biểu diễn. Tiểu cô nương ngậm hoa, còn tặng hoa cho Giang Lam Tuyết. Lúc xuống sân khấu, còn nhìn nàng một cái."Tiểu cô nương này hình như muốn nói chuyện với nàng?
"Cố Doãn Tu nói. Giang Lam Tuyết cũng cảm thấy được điều đấy, ánh mắt của nàng hiện lên tất cả, thế nhưng nàng mới xem cô bé diễn được một lần, cũng không tính là quen thân, sao cô bé lại biểu lộ biểu cảm đấy với mình? Giang Lam Tuyết lắc đầu:"Ta cũng không biết.
Có lẽ là nàng gặp phải khó khăn? Muốn ta giúp?"
"Có muốn đi vào hậu trường xem không?" Cố Doãn Tu hỏi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!