Giang Lam Tuyết đứng trước cửa sững sờ, tình thế tiến thoái lưỡng nan, Giang Bình Nghĩa đang dắt nai con lại đây.
"Hử, sao tỷ tỷ lại đứng ở chỗ này, tỷ phu trở về rồi sao? Hắn không cần nai con nữa sao?
"Giang Bình Nghĩa nói. Giang Lam Tuyết vội quát lớn:"Đệ gọi bậy bạ gì đấy!
"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Bên trong hai phu thê Giang Kế Viễn cùng Vi Vĩnh Xương đều nghe được hai tỷ đệ nói chuyện."Lam Tuyết vào đi.
"Vi thị nhìn Vi Vĩnh Xương nói. Giang Lam Tuyết chỉ cảm thấy chân mình nặng đến mức không nâng lên được, tam biểu ca đang ở bên trong, lúc này hắn nhất định đã biết hôn sự của mình và Cố Doãn Tu. Hắn sẽ nghĩ như thế nào? Giang Lam Tuyết đẩy cửa ra đi vào, chỉ thấy Vi Vĩnh Xương vẫn cười như trước."Biểu muội.
"Vi Vĩnh Xương gọi một tiếng. Cổ họng Giang Lam Tuyết sít lại, khô khốc gọi:"Biểu ca."
Vi Vĩnh Xương cười cười với Giang Lam Tuyết: "Ta đi ngang qua Ngân Châu nên tới đây thăm mọi người."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cuối năm rồi còn đi đâu được mà đi qua Ngân Châu chứ. Thì ra tam biểu ca cũng biết nói dối.
Cố Doãn Tu vẫn ngồi ở phòng khách nhỏ, nhìn chằm chằm cây trâm hắn làm, lúc nãy Giang Lam Tuyết cũng không mang đi. Cái trâm này là hắn học được từ một vị tướng quân trong quân doanh.
Cứ lúc nào rảnh rỗi là vị tiểu tướng quân kia sẽ tự mình làm trâm ngọc cho thê tử của mình, thấy thế Cố Doãn Tu cũng đi theo hắn học làm trâm. Đáng tiếc điêu khắc không được tốt, một khối ngọc đen tốt nhất bị hắn điêu khắc thành như vậy, thảm nào Giang Lam Tuyết không thích.
Hay là hắn mang về rồi sửa lại…
Cố Doãn Tu đi qua bên đó cầm lấy cái trâm ngọc rồi nhét lại vào trong ngực.
Thế nhưng từng người đi đều không quay về? Cố Doãn Tu cảm thấy có chút kỳ lạ, nếu đợi thêm nữa trời cũng sắp tối rồi.
Cố Doãn Tu đi ra khỏi phòng khách, trong viện cũng không có một ai
Hạ nhân Giang gia cũng không ít, khó khăn lắm mới gặp một nha hoàn, hắn vội hỏi: "Ngươi đứng lại, chủ nhân của các ngươi đi đâu hết rồi?"
"Thưa thế tử gia, là tam công tử nhà ngoại của phu nhân đến chơi, bọn họ hiện tại đều ở trong phòng của lão gia cùng phu nhân." Nha hoàn trả lời.
Cố Doãn Tu sững sờ tại chỗ, tam công tử, hẳn là chính là vị mà lần trước ở huyện Thanh Sơn hắn nhìn thấy, biểu ca Giang Lam Tuyết. Cố Doãn Tu cảm thấy ghen ghét, đều đi gặp vị tam công tử, không để ý đến hắn? Cố Doãn Tu vừa tức vừa bực, đây là gì!
Cố Doãn Tu tức giận đến mức muốn phất tay áo bỏ về, nhưng hắn lại muốn biết vị tam công tử , tam biểu ca này không ở nhà chuẩn bị ăn tết tới Ngân Châu làm cái gì? Cố Doãn Tu không nhúc nhích cứ đứng ở Tây viện.
Vẫn là Giang Kế Viễn trước hết nghĩ đến thế tử vẫn còn ở trong phủ, bèn đi ra trước.
Giang Kế Viễn thấy Cố Doãn Tu đứng một mình ở trong viện, trong lòng biết bọn họ đã thất lễ, vội tiến đến hỏi: "Sao thế tử lại đứng đây một mình?"
Cố Doãn Tu cười cười:
"Ta ở phòng khách nhỏ đợi một lúc lâu thấy các ngươi đều đi mà không quay lại, ta đành phải đợi ở trong sân. Vừa rồi nghe tiểu nha hoàn nói trong phủ có khách quý đến?"
Giang Kế Viễn vẫn không biết Cố Doãn Tu đi Thanh Sơn đi tìm Giang Lam Tuyết liền nói: "Là nhà một đứa cháu bên nhà mẹ đẻ Nhị thẩm, đi ngang qua Ngân Châu tiện đến thăm chúng ta.
"Đi ngang qua? Cố Doãn Tu không tin, hắn lại cười cười:"Tam tiểu thư cũng ở đó?"
Giang Kế Viễn có chút xấu hổ: "Đúng vậy, biểu huynh muội khó lắm mới có cơ hội gặp mặt, bọn họ ở đó nói chuyện mấy câu."
Cố Doãn Tu gật gật đầu:
"Thì ra là vậy. Ta chờ tam tiểu thư một chút, nói lời tạm biệt với nàng."
Vốn dĩ Giang Kế Viễn muốn dỗ Cố Doãn Tu về nhưng hiện tại hắn muốn ở đây chờ, cũng không thể đuổi người đi được.
"Vậy thế tử đi đến phòng khách chờ đi, ta gọi Lam Tuyết tới." Giang Kế Viễn nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!