Chương 25: (Vô Đề)

Cố Doãn Tu ở khách điếm Minh Nguyệt một đêm, sáng sớm hôm sau hắn phi ngựa về thành Ngân Châu. Trên đường hắn chỉ nghĩ đến những lời Giang Lam Tuyết nói, nàng muốn suốt đời suốt kiếp chỉ có hai người, hắn cũng có thể cho, chỉ cần nàng vẫn nguyện ý tin tưởng hắn.

Song gia thế không phải là cái mà hắn có thể chọn, nếu ở Ngân Châu vẫn còn tốt, nhưng Hầu phủ trong Kinh thành là một đại gia tộc, hắn còn cảm thấy phiền phức huống hồ là nàng.

Bỏ đi, nếu nàng đã không thích, hắn cũng không bắt ép nàng, miễn cho nàng càng thêm hận hắn

Hiện giờ quan trọng chính là hắn không thể thật sự trở thành một tên vô dụng, vừa ích kỷ lại còn bá đạo.

Cố Doãn Tu trở lại Hầu phủ, đi đến gặp Hầu phu nhân. Cả một đêm con trai không về, Hầu phu nhân  vô cùng sốt ruột trong lòng, lúc này gặp người trở về còn nguyên vẹn mới yên tâm, muốn mắng hắn vài câu lại không mắng ra lời. Suy cho cùng con trai bà thành ra như vậy cũng là do bà dạy mà ra.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ.

Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Nương, khiến nương lo lắng rồi.

"Cố Doãn Tu chủ động nhận sai. Hầu phu nhân thấy thế càng không đành lòng mắng hắn, chỉ nói:"Con biết nương lo lắng là được, nói con hai câu con đã bỏ đi."

Cố Doãn Tu cười cười: "Về sau sẽ con không như thế nữa."

"Nếu không xảy ra chuyện gì thì tốt rồi." Hầu phu nhân thấy thái độ thành thật của con trai  bèn vui mừng trong lòng.

"Khẳng định sẽ không."

Cố Doãn Tu đảm bảo.

"Cha con hẳn là đến Kinh thành rồi." Hầu phu nhân thở dài tiếp tục nói, "Cũng không biết sẽ thế nào đâu. Lại phải  ứng phó với Hoàng Thượng cùng vài vị hoàng tử, còn thêm những vị văn thần liên quan, còn phải đối phó với tổ mẫu cùng gia tộc Hầu phủ, cha con cũng thật là không dễ dàng, khó trách hắn nói thà hắn xuất chinh cũng còn hơn là trở lại Kinh thành."

"Vậy còn nương?"

Cố Doãn Tu hỏi, "Ngài cảm thấy làm Hầu phu nhân mệt không? Nếu người không làm Hầu phu nhân, vậy người muốn làm một người như thế nào?

"Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Hầu phu nhân sửng sốt một chút rồi cười:"Làm có cái gì nếu nhưng ta vẫn nguyện ý gả cho cha con. Cha con là Hầu gia, ta làm Hầu phu nhân, nếu cha con là người đánh cá, ta thành vợ của người đánh bắt cá, ở nhà bện lưới đợi hắn bắt cá trở về.

"Cố Doãn Tu cũng cười. Hầu phu nhân nói tiếp:"Còn con nói có mệt hay không, mệt, cũng không mệt. Có con cùng cha con, ta không mệt một chút nào. Hơn nữa, nếu làm Hầu phu nhân dù sao cũng phải quản lý việc trong nhà.

Làm tướng quân phải đánh giặc, làm Hầu phu nhân thì phải quản gia đình, quản hậu trạch, nam nhân nữ nhân làm việc, cũng giống nhau cả thôi."

"Nương nói rất đúng."

Cố Doãn Tu gật gật đầu.

"Còn con, làm con trai, còn không mau lấy vợ sinh con." Hầu phu nhân rốt cuộc nói đi nói lại cũng quay về chủ đề này.

"Đều do người quyết định."

Cố Doãn Tu nói.

"Hửm, con ra ngoài một ngày sao lại trở nên ngoan như vậy, vừa nói chuyện với ta, còn nói hôn sự do ta quyết định." Hầu phu nhân kinh ngạc nhìn chằm chằm Cố Doãn Tu, "Con trai, con không sao chứ?"

Cố Doãn Tu cười cười:

"Không sao ạ. Con rất tốt. Chỉ là không muốn nương phải vì con mà bận tâm thêm nữa, người xem, mới nửa năm mà đã già đi bao nhiêu. Thế nhưng nương cũng phải chọn kỹ càng, có một số nữ tử không nguyện ý làm phu nhân của thế tử. Một số nữ tử chỉ yêu nhân tài hoặc là yêu người đánh bắt cá. Gia thế nhà chúng ta, người ta có lẽ là không dám nói, đến lúc đó gả vào rồi, cảm thấy không vui vẻ, làm lỡ dở người ra."

Hầu phu nhân cười: "Con đó, ở đâu chịu ấm ức rồi quay về vậy? Nói với nương, có phải là có ý trung nhân nhưng người ta lại không nguyện ý gả cho con?"

Không ai hiểu con bằng mẹ, Cố Doãn Tu cười cười: "Không có ạ, chỉ là con ngẫu nhiên nghĩ đến chuyện này nên nói thôi ạ."

Hầu phu nhân gật đầu, an ủi nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!