Mấy bà mai đã tìm đến cửa, nơi đây cạnh tranh mãnh liệt, cứ như vậy mà có mấy nhà muốn kết thông gia với Giang gia, trong đó có Hứa gia, nhà của Hứa Thính Tùng. Vi thị nói con gái bà năm nay vẫn còn nhỏ, phải đợi vài năm nữa, từ chối mọi hôn sự.
Người quen cũng tốt, Vi thị có chút cảm thán, ngược lại Hứa gia nếu như thân mẫu của Hứa Thính Tùng vẫn còn, hôn sự này chắc chắn thành.
Vi thị nghĩ đến việc Giang Lam Tuyết đã gặp qua Hứa Thính Tùng bèn hỏi nàng: "Hứa Thính Tùng mà con gặp trước kia, con thấy hắn như thế nào?"
Giang Lam Tuyết vẫn chưa biết Hứa gia Hứa Thính Tùng cầu thân với nàng, bèn nói: "Hứa Thính Tùng sao? Cũng được ạ, mặc dù danh tiếng không được tốt lắm, thế nhưng con cảm thấy hắn về sau chắc chắn sẽ làm nên chuyện lớn.
"Làm đến chức tể tướng chẳng phải là chuyện lớn sao. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé."Tiếc là." Vi thị thở dài một tiếng.
"Tiếc? Tiếc gì cơ ạ?" Giang Lam Tuyết không hiểu.
"Tiếc là mẫu thân hắn qua đời quá sớm." Vi thị lại thở dài. "Nếu không chuyện hôn sự hai đứa chúng con sớm có thể định đoạt."
"Hả?" Giang Lam Tuyết ngạc nhiên, từ trước đến nay nàng chưa từng nghe thấy chuyện này. "Nương, người nói đùa gì đấy?"
"Ta không có nói đùa. Năm đó suýt nữa đã đính hôn hai đứa từ lúc còn trong bụng mẹ." Vi thị kể chuyện năm đó bà với Thu Hằng cũng chính là mẫu thân của Hứa Thính Tùng cho Giang Lam Tuyết nghe, cũng nói luôn chuyện mẹ kế của hắn đối xử với hắn hà khắc như thế nào.
Giang Lam Tuyết nghe xong, than thở trong lòng:
Cũng may là không thành, không thì nàng trở thành người cướp trượng phu của Tố Nương rồi! Nàng không muốn phá hỏng nhân duyên của người khác.
Thái độ kiên định không muốn để Giang Lam Tuyết đính hôn vào lúc này của Vi thị làm cho mấy bà mai không tìm đến cửa nữa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Giang Lam Tuyết lại tiếp tục những ngày đi đến Lục gia học nghệ. Những ngày này Lục Trường Thanh dạy nàng không ít. Lúc đầu y là vì Mai Cửu Nương nên mới thu nhận nàng, những ngày qua nhìn thấy nàng thông minh lại tiếp thu nhanh, Lục Trường Thanh cảm thấy mình không phải là vì Mai Cửu Nương nữa, việc y nhận đồ đệ này cũng rất tốt đi, thế là càng tận tâm chỉ dạy cho Giang Lam Tuyết.
Ngày hôm nay cũng giống như mọi hôm khác Giang Lam Tuyết cũng đến Lục gia. Đến chiều, một nha hoàn chạy vào bảo có một vị công tử họ Hứa tìm Giang công tử.
Những người bình thường đến Lục gia đều bị những người canh cửa trực tiếp đuổi đi, Hứa Thính Tùng nói bản thân là bạn của Giang công tử, người hầu mới chạy vào báo.
Giang Lam Tuyết cảm thấy con người Hứa Thính Tùng không tồi bèn gọi người hầu đến mời hắn vào.
Giang Lam Tuyết sửa soạn lại một lần rồi đến phòng khách gặp Hứa Thính Tùng. Bởi vì là mùa hè nên Hứa Thính Tùng nhìn đen đi khá nhiều nhưng đôi mắt hắn vẫn rất có thần.
Bình thường lúc Hứa Thính Tùng gặp Giang Lam Tuyết, hắn rất vui vẻ hưng phấn, hôm nay lại rất yên tĩnh lại kèm theo chút ngượng ngùng. Hình như là có chuyện muốn nói.
Giang Lam Tuyết thấy Hứa Thính Tùng cứ nói vòng vo mãi không vào chuyện chính, trực tiếp hỏi:
"Hứa công tử có phải có chuyện gì sao? Không sao, cứ trực tiếp nói với ta."
Hứa Thính Tùng khó xử nhìn Giang Lam Tuyết, rất lâu sau mới nói: "Giang công tử... Giang tam tiểu thư có thân thiết với ngươi không?
"Giang Lam Tuyết sững lại, sao lại hỏi mình? Giang lam Tuyết khó xử."Hứa công tử hỏi tam muội ta có chuyện gì?" Giang Lam Tuyết hỏi ngược lại.
"Không giấu gì ngươi, người trong nhà đang muốn ta đính hôn với Giang tam tiểu thư...
"Hứa Thính có chút ngại ngùng nói. Chuyện này vẫn chưa xong ư? Giang Lam Tuyết có chút không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nghe mẫu thân nàng nói không phải là đều đã từ chối hết rồi sao, sao Hứa gia vẫn nói như vậy? Giang Lam Tuyết ngạc nhiên nói:"Nghe nhị thẩm nói muốn giữ tam muội ở bên thêm vài năm nữa, không muốn kết thông gia với nhà nào, Hứa công tử có hiểu sai gì không?"
Hứa Thính Tùng vội vàng lắc đầu:
"Việc đó liên quan đến thanh danh của nữ tử, sao có thể nói năng lộn xộn được. Cha ta nói trước khi mẫu thân mất đã cùng với Giang nhị phu nhân có hẹn ước với nhau."
Giang Lam Tuyết nghe xong cau mày, tại sao lời của hai nhà nói ra lại khác nhau? Hơn nữa, sao kiếp trước không có ai nhắc đến chuyện này, đại khái là vì Hầu phủ đến cầu thân nàng trước sao?
"Giang công tử? Sao vậy? Tại hạ không có nói đùa, mẫu thân đã mất của ta với Giang nhị phu nhân là khuê phòng, chuyện này ai cũng biết." Hứa Thính Tùng nói.
Giang Lam Tuyết không quan tâm đến chuyện này, chỉ hỏi: "Vậy ngươi đến tìm ta có chuyện gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!