Một cánh hoa đào xinh đẹp không báo trước từ bên ngoài cửa sổ lượn nhẹ một vòng, từ từ đáp xuống bàn của một cậu thiếu niên nọ.
Cậu thiếu niên này đồng phục không chỉnh tề, không tuân theo nội quy, nhuộm một đầu đỏ rực hệt như sếu đầu đỏ, thậm chí để chơi trội hơn, bên tai trái còn đeo một cái khuyên bạc đậm mùi dân chơi thứ thiệt.
Trái với đồng học cúi đầu chăm chỉ ghi ghi chép chép bài giảng, vị thiếu niên này ngược lại đem đầu nhỏ trốn sau quyển sách dày cộp an tâm đánh giấc mộng đẹp.
Chẳng biết đầu đỏ thiếu niên này mơ thấy gì, khoé môi thi thoảng còn chảy ra một chất lỏng trong suốt đáng ngờ.
Cạch___ Cạch___
"Ở chỗ bài toán về nguyên hàm này, các em chỉ cần áp dụng công thức của thầy đã dạy vào thì sẽ giải được thôi"
Bạch Trần đưa tay đẩy gọng kính, đặt bút lông viết lời giải lên bảng, viết được một nửa thì chợt dừng lại.
Y nhíu mày, ánh mắt sắc bén giấu sau cặp kính hơi loé lên nhìn về phía bàn học gần cuối nằm trong cùng sát cửa sổ.
Bạn học ngồi sau cậu thiếu niên này nhạy bén nhận ra được tình hình có bất thường bèn lén nhích mông chạy đi báo nguy ngay.
"Hoắc đại ca..." Cậu cầm đầu bút bi chọc chọc vào lưng thiếu niên, vừa chọc còn không quên ngước lên xem thầy giáo có động tỉnh gì không.
Hạ Nhiên đang ngủ ngon lành cành đào bị người quấy phá, mày đẹp có hơi cau lại, cực kỳ khó chịu.
Mà cậu bạn học kia nào để ý nhiều, cậu thấy Hạ Nhiên nhúc nhích một chút, lòng thầm thở phào một hơi như trút được gánh nặng, chính là không bao lâu sau đó cậu thật cmn muốn xông lên đá chết Hạ Nhiên.
Bởi vì Hạ Nhiên ở trước mặt cậu vươn vai một cái, chép chép miệng lại ngã đầu xuống chỗ nằm êm hơn tiếp tục ngủ.
Bạn học nhỏ: "..."
Moá!!!
(ノ`Д')ノ┻━┻
"Hoắc..." Cậu bạn nhỏ không nản chí định chọc bút thêm một lần nữa, đáng tiếc Bạch Trần đã trước cậu bước đi tới ngăn lại.
Y giơ lên ngón trỏ đặt ở môi "suỵt" một tiếng ra hiệu cho cậu im lặng, kế đó gõ gõ đầu ngón tay xuống bàn Hạ Nhiên.
"Hoắc Tu"
Hạ Nhiên chiến đấu trong mộng không lâu bị người năm lần bảy quấy phá, triệt để bùng nổ, nâng mí mắt lên, chụp bàn học đứng dậy.
Sát khí ngùn ngụt toả ra nháy mắt liền áp bách cả toàn bộ lớp học.
Khoan đã...
Lớp học?
Hạ Nhiên đưa mắt nhìn xung quanh, quả nhiên cả lớp nhìn anh như sinh vật lạ nào đó mới rơi xuống trái đất này.
Thế là sát khí ngùn ngụt muốn oanh tạc lớp học chẳng mấy chốc xìu xuống đi theo đường ống cống trôi đi.
Bạch Trần nổi tiếng là sát thủ vô tình lúc này cong môi lên cười, theo thói quen đẩy đẩy gọng kính trên sóng mũi.
"Hoắc đại ca phải không? Giờ thầy cho em một cơ hội, chỉ cần em giải được bài tập trên bảng thầy đang giải dở thì chuyện mấy phút trước đó coi như xí xoá hết.
Ngược lại..."
Bạch lão sư thâm thúy nhìn Hạ Nhiên làm động tác cắt cổ.
Hạ Nhiên nuốt một ngụm nước bọt, lặng lẽ hướng mắt lên trên bảng trắng chi chít số má: "..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!