Tận thế đến, chỗ cung cấp đồ ăn miễn phí lí tưởng, ai ai cũng có thể nghĩ tới được, chính là siêu thị.
Bất quá, bọn họ chỉ dám nghĩ mà không dám thực hiện.
Bởi vì, đám xác sống lúc còn là người cũng thường tụ tập tại đó, khi chết rồi cũng vẫn luôn ngốc ở đó không rời nửa bước.
Số lượng khá nhiều, đối với một nhóm nhỏ người không có năng lực thì khá khó ăn.
Nhưng tương lai, vì sống sót, sẽ có một số người bứt phá thực lực, vượt lên tầm thường nhân loại mà sinh tồn.
Cho nên đồ vật trong siêu thị không phải trường tồn mãi như hiện tại.
Hạ Nhiên dắt theo Doãn Ngân leo lên thang cuốn thẳng tiến tầng một, dọc đường nhóm nhỏ xác sống đều bị anh chém rụng đầu hết.
1
5
10
Như thế nào chỉ có 10 con?
Hạ Nhiên thử đếm lại số xác sống đã gặp, trong lòng dâng một cỗ bất an nguy cơ, thầm kêu không đúng lắm.
Dựa theo kịch bản, tình tiết hiện tại đã thay đổi.
Nguyên bản phải là gặp không đông lắm nhóm xác sống, không dưới 10 con như hiện tại, thủ sẵn ở tầng trệt đợi anh tới nạp mạng.
Chẳng lẽ vì anh cướp đoạt nhân vật chính đất diễn nên dẫn đến hiệu ứng cánh bướm.
Hạ Nhiên nhíu mày, cơ thể căng thẳng, theo bản năng cầm dao phay thêm chặt.
Mặc kệ phía trước sẽ phát sinh thêm cái gì phát, anh quyết phải xông lên tầng tiếp theo, thu thập nhiều thức ăn lấp đầy bụng đã trống rỗng nhiều ngày.
"Anh hai"
Đối diện với đôi mắt long lanh tràn ngập sinh khí của thiếu nữ, Hạ Nhiên đáy lòng dao động, bắt đầu cảm thấy bản thân đúng là điên rồi mới dắt theo cô gái nhỏ này.
Hạ Nhiên biết bản thân sẽ không thật sự chết ở thế giới này.
Nhưng cô gái này không giống anh, cô sẽ chết, cũng sẽ không tái sinh lần nữa.
Hạ Nhiên thở dài, ở trong đầu thầm kêu tên Hoa Cúc.
[Ký chủ gọi em ạ?]
Gấu trúc nhỏ trốn ở trong không gian còn đang ngậm lá trúc, nó mở to đôi mắt bé như hạt đậu nhìn chằm chằm người xuất hiện trên màn hình.
Trừ bỏ thế giới đầu, nó không thể tiếp tục tồn tại bên cạnh người chơi hoàn thành những thế giới tiếp theo, ngoài việc hỗ trợ thêm cho họ.
Mắt thấy sắp đến tầng một, Hạ Nhiên vén sợi tóc Doãn Ngân nằm ra sau vành tai.
Bảo hộ cô bé này giúp tao.
Hoa Cúc cảm thấy yêu cầu này không quá đáng, nó có thể giúp nhưng không phải là nhận không công.
Hạ Nhiên trải qua cảm giác cùng ăn cùng ngủ với nó ở thế giới đầu, tự nhiên hiểu rõ suy nghĩ của nó.
Ở thế giờ đầu, nó từng cố ý để lộ sở thích ăn kí ức của con người với anh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!