Lúc Đồng Dật và Tả Khâu Minh Húc tới đoàn phim thăm ban, vừa lúc là Tết Âm Lịch.
Đoàn phim cũng không có nghỉ ngơi, diễn viên chưa có nhiều người được nghỉ.
Kỳ thật đối với nghệ sĩ đang nổi mà nói, một năm chỉ nghỉ ngơi mấy ngày đều là bình thường.
Năm nay, thời gian nghỉ ngơi của Mễ Nhạc đã rất nhiều, Tết Âm Lịch phải đi làm cũng coi như bình thường.
Mễ Nhạc vừa mới kết thúc công việc, tiến vào phòng hóa trang còn chưa có tháo trang sức đã bị Tả Khâu Minh Húc hùng hổ bước vào, bắt lấy cổ áo Mễ Nhạc hỏi: "Cậu là cái đồ bạn chó, yêu đương cũng không nói với tớ, cậu còn dám nói chuyện yêu đương của tớ cho cậu ta biết nữa hả?"
Mễ Nhạc quay đầu nhìn về phía Đồng Dật, liền nhìn thấy hắn đang ủ rũ cụp đuôi mà nói: "Tôi lỡ miệng nói ra."
Cậu cũng học bộ dáng của Đồng Dật, ủ rũ cụp đuôi mà trả lời Tả Khâu Minh Húc: "Tôi lỡ miệng nói ra."
Tả Khâu Minh Húc tức giận đến không chịu được, lại bắt đầu lải nhải chuyện cũ: "Tôi muốn bán tin tức yêu đương của cậu ra! Cậu biết tại sao tôi lại đổi thành tên này không, vì ghép vần viết tắt chính là ZQMX, hai chữ cuối vốn dĩ muốn được gọi là minh tinh, kết quả đổi thành Minh Húc, cậu biết tớ hướng đến điều gì mà hả!?"
"Biết biết." Mễ Nhạc cởi áo cổ trang ngoài ra.
"Tớ muốn phơi bày tình yêu của hai người ra ánh sáng! Thuận tiện phát ảnh chụp chung của ba người chúng ta luôn."
"Cậu nói chuyện tình tay ba của chúng ta đi, cậu sẽ càng nổi nhanh." Mễ Nhạc quay đầu lại nói với Tả Khâu Minh Húc.
"Cậu vô sỉ quá vậy!"
Tả Khâu Minh Húc tức giận đến dậm chân, cuối cuối tự bóp eo để nguôi giận.
Đồng Dật đi theo sau mông Mễ Nhạc, Mễ Nhạc nhìn hắn, cuối cùng vẫn thỏa hiệp: "Tả Khâu, cậu giúp tôi nói một tiếng với trợ lý... Ặc... Nói..."
Nói cái gì đây?
Tả Khâu Minh Húc gật gật đầu: "Tớ sẽ tìm cách nói, còn canh ở cửa nữa, được chưa?"
"Quá là được."
Chờ Tả Khâu Minh Húc rời đi, Đồng Dật lập tức ôm lấy người.
Mễ Nhạc sợ nhăn quần áo, đẩy Đồng Dật ra. Một mình tiến vào phòng thay quần áo để thay đồ, nhưng mà quần áo của mình còn chưa có mặc vào, đã bị Đồng Dật ấn ở trên sô pha.
"Nơi này không quá an toàn. Đoàn làm phim có khả năng đến đây báo cho tôi biết ngày mai quay gì. Cậu đừng quá mức." Mễ Nhạc đẩy bàn tay to đang hướng đến thỏ nhỏ của mình ra.
Đồng Dật chỉ có thể ôm hôn Mễ Nhạc một hồi, tiếp theo nhìn chằm chằm Mễ Nhạc thay quần áo.
"Buổi tối..." Đồng Dật mở miệng nói, trong lòng càng nghĩ đến những chuyện kịch liệt hơn.
"Tối nay tuyệt đối không được, nhiều đôi mắt nhìn chằm chằm vào như vậy. Hơn nữa phải đi ăn cơm, còn mang theo Tả Khâu giới thiệu với đoàn làm phim và các diễn viên khác nữa. Về sau sẽ có lợi với cậu ấy, cậu cũng đi theo đi."
Đồng Dật có chút khó chịu, ngồi ở trên sô pha dẩu môi giận dỗi.
Mễ Nhạc mặc quần áo vào, trong quá trình còn cúi xuống hôn Đồng Dật một chút cũng chưa cảm thấy thỏa mãn.
"Bộ phim này chỉ còn nửa tháng đã đóng máy rồi. Về sau tôi cũng không có sắp xếp gì." Mễ Nhạc lúc này nói thẳng ra.
"Chỉ là tôi muốn đi tập huấn, hơn nữa còn là tập huấn ở nước ngoài."
"Nước ngoài? H đại có thực lực vậy à?"
Đồng Dật nói xong liền ngậm miệng.
Ban đầu hắn muốn cho Mễ Nhạc một niềm vui bất ngờ, nói cho cậu biết, mình được vào đội quốc gia.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!